Cơn sốt ngày một nặng hơn, cô nhớ hồi sẩm chiều thì không tệ như thế này. Tiếng đồng hồ quả lắc kêu lên đều đặng âm thanh buồn tẻ trong không gian rộng lớn,đến nổi làm kẻ khác bực tức muốn đập vở thứ tao nên âm thanh đó, cơn sốt cao hành hạ cô đến kiệt sức, chỉ có thể nằm trên giường cố gắng giữ tình thần bản thân tỉnh táo không hôn mê. Có lẽ ý kiến đưa cô đi “hỏi thăm” ông David của mama là một ý kiến đúng đắng. Nhưng bây giờ thì không được vì ngoài kia trời đã quá khuya, mà papa cô lại không ở trong nhà, một người phụ nữ và đứa trẻ ra ngoài vào lúc này quá nguy hiểm.
Tiếng thở đều đặng của Rosalie một cách nặng nề, mồ hôi túa ra như tắm, làm cho ga giường ướt như bị ai dội nước. Cả không gian như bị cơn sốt bản thân cô hay không mà cảm giác như cũng bị nung nóng lên vào một đêm thu như thế này. Cô cố gắng vực dậy sức lực của bản thân mà xuống giường, đang mãi lo kéo chiếc chăng lớn thì bất ngờ rơi khỏi giường.
“ ai ui, đau”: Rosalie mở đôi môi khô nức của mình phát ra âm thanh khàng khàng như tiếng quạ kêu làm nó khó chịu, cổ họng khô khốc như một dòng sông cạn nước khao khát chờ cơn mưa, chưa có lần nào mà cô bị bệnh nặng như vậy, nếu như căn bệnh hiện giờ cô là một thực thể sống thì cô sẽ cay nghiến chao cho nó giả thưởng “kẻ hành hạ giỏi của năm” trong tràng pháo tay rầm rộ đầy miệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/papa-con-da-truong-thanh/62706/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.