Chương trước
Chương sau
Bạo quân gạt hết mọi người sang một bên, bước nhanh đến bên giường của Nguyên Vi. Hắn nhìn con gái, lòng tràn đầy nỗi sợ hãi và tức giận.

-Vi Nhi, sao con lại thế này? Không phải con đã khỏe mạnh trở lại rồi sao?

Hắn quay sang nhìn Kỳ Liêu cùng Tần Kỳ giọng đầy trách móc.

-Các ngươi chăm sóc con bé thế nào mà để nàng ra nông nỗi này?

Kỳ Liều cùng Tần Kỳ cúi đầu, giọng nói lạc đi trong nối ân hận. Kỳ Liêu nói

-Dạ... Thần...thần cũng không biết vì sao muội ấy lại ngất đi, có lẽ độc tố đã tái phát, nhưng chúng thần đang cố gắng hết sức để tìm ra nguyên nhân và chữa trị cho muội ấy.

Bạo quân càng nghe càng tức giận, hắn lớn tiếng

-Không biết? Ngươi nói không biết sao? Ngươi là thư đồng, là người có trách nhiệm bảo vệ con bé, vậy mà ngươi lại không biết lý do khiến nàng gặp nguy hiểm?

Kỳ Liêu cùng Tần Kỳ cảm thấy lòng mình như bị dao đâm. Họ không thể bào chữa, chỉ có thể tiếp tục cúi đầu,đồng thanh nói

-Chúng thần đã sai sót, xin bệ trách phạt. Nhưng trước hết, xin bệ hạ hãy để chúng thần tập trung vào việc cứu nàng ấy.

Nhìn thấy con gái đang trong tình trạng nguy kịch, bạo quân dường như mềm lòng hơn. Hắn thở dài, gương mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi và lo lắng



-Được, nhưng nếu con gái trẫm có mệnh hệ gì, trẫm sẽ không tha thứ cho ngươi, cũng không tha thứ cho chính mình.

Kỳ Liêu cùng Tần Kỳ ngước lên nhìn bạo quân, ánh mắt đầy quyết tâm. Họ đồng thanh nói

-Chúng thần hứa với bệ hạ, dù phải đánh đổi mọi thứ, chúng thần cũng sẽ cứu sống nàng ấy.

Bạo quân không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ đứng bên giường, nắm lấy tay Nguyên Vi, như thể sợ rằng nếu buông tay, nàng sẽ mãi mãi rời xa ông.

Lúc này, một vị thái y bước vào, cúi đầu trước bạo quân, Kỳ Liêu và Tân Kỳ.

-Thưa Bệ hạ, Điện hạ, chúng thần đã tìm ra manh mối về độc tố. Dường như loại độc này đã biến đối và trở nên mạnh mẽ hơn trước. Chúng thần đã thử nhiều loại thuốc giải nhưng không có hiệu quả lâu dài.

Bạo quần cau mày

Vậy các ngươi có kế hoạch gì để cứu Vi Nhi không?Chúng thần cần thêm thời gian để nghiên cứu và tìm ra phương pháp hiệu quả nhất. Nhưng nếu tiếp tục kéo dài, sợ rằng Trưởng Công chúa sẽ không chịu nổi.Kỳ Liêu nghe vậy liền nói ngay

-Thái y, chúng ta không còn thời gian! Hãy thử tất cả các phương thuốc có thể, và nếu cần thiết, ta sẽ đích thân đi tìm thêm dược liệu.

Bạo quân nhìn Kỳ Liêu cùng Tần Kỳ trong lòng hắn đầy mâu thuẫn. Dù giận dữ, nhưng hắn cũng hiểu rõ rằng Kỳ Liêu và Tần Kỳ thực sự quan tâm đến Nguyên Vi. Cuối cùng, hắn gật đầu

-Được, Kỳ Liêu, Tần Kỳ trẩm giao cho ngươi trách nhiệm này. Hãy cứu Vi Nhi bằng mọi giá.Nếu không đừng trách trẩm ác.



Kỳ Liêu và Tần Kỳ cúi đầu trước bạo quân, rồi quay sang các thái y, giọng nói đầy quyết tâm

-Tần Kỳ, ta cần sự giúp đỡ của ngươi. Chúng ta phải tìm ra cách cứu Vi nhi trước khi quá muộn.

Tần Kỳ gật đầu mà không do dự. Dù trái tim hắn có bị giằng xé bởi cảm xúc, nhưng vào lúc này, điều quan trọng nhất là cứu sống Nguyên Vi. Cả hai quyết định sẽ cùng nhau tìm kiếm nguyên nhân và phương pháp chữa trị, dù biết rằng thời gian đang dần cạn kiệt.

Kỳ Liêu và Tần Kỳ bắt đầu cuộc hành trình truy tìm nguyên nhân và phương pháp chữa trị độc tố. Họ tìm đến những thầy thuốc giỏi nhất, lục lọi từng quyển sách cổ xưa để tìm ra manh mối. Cả hai không ngại bất kỳ khó khăn nào, chỉ mong có thể cứu sống Nguyên Vi.

Trong khi đó, ở hoàng cung, Nguyên Vi vẫn nằm bất động, mỗi ngày trôi qua càng khiến nàng yếu đi. Những thái y trong cung liên tục nghiên cứu nhưng vẫn không tìm ra cách đối phó với độc tố kỳ lạ này. Bạo quân cũng ngày càng lo lắng,hắn ra lệnh cho tất cả quan lại trong triều phải dốc hết sức lực để cứu sống công chúa, không được phép lơ là.

Một ngày nọ, khi Kỳ Liêu và Tần Kỳ đang tìm kiếm trong một thư viện cổ, họ tình cờ phát hiện ra một cuốn sách ghi chép về một loại độc tố rất giống với loại mà Nguyên Vi đang mắc phải. Cuốn sách miêu tả rằng loại độc này được pha chế từ một loại thảo dược hiếm có chỉ mọc ở một vùng đất xa xôi. Để giải độc, cần có chính loại thảo dược đó kết hợp với một phép thuật đặc biệt. Kỳ Liêu nói, ánh mắt lóe lên niềm hy vọng.

-Chúng ta phải đi ngay

Tần Kỳ cũng không do dự, hắn biết rằng đây có thể là cơ hội cuối cùng để cứu Nguyên Vi. Họ quyết định sẽ lập tức lên đường, dù biết rằng cuộc hành trình này sẽ đầy nguy hiểm.

Trên đường đi, Kỳ Liêu và Tần Kỳ gặp phải vô số trở ngại, từ thời tiết khắc nghiệt cho đến những kẻ thù bất ngờ xuất hiện. Nhưng cả hai không nản chí, vì họ biết rằng mỗi phút giây trôi qua là một bước gần hơn đến cái chết của Nguyên Vi.

Dù giữa họ có sự căng thẳng ngầm vì tình cảm dành cho Nguyên Vi, nhưng cuộc hành trình này đã khiến cả hai nhận ra rằng mục tiêu chung của họ quan trọng hơn bất kỳ mâu thuẫn cá nhân nào. Cả hai cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, và dần dần, họ bắt đầu hiểu nhau hơn, thậm chí có một sự tôn trọng lẫn nhau trong trái tim.

Cuối cùng, sau nhiều ngày tìm kiếm, họ cũng đến được vùng đất nơi thảo dược quý hiếm mọc. Nhưng trước khi họ kịp hái thảo dược, họ phát hiện ra rằng vùng đất này được bảo vệ bởi một con thú thần mạnh mẽ. Để lấy được thảo dược, họ phải đánh bại con thú, hoặc tìm cách thuyết phục nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.