Nàng vui vẻ bên Ngữ Tranh và Tường An, ba người chơi đùa thỏa thích trong Hoa Viên cho đến khi trời tối. Khuôn mặt nàng bám đầy bụi bẩn và mồ hôi, tóc tai rối bù, nhưng không hề bận tâm. Khi trở về Dưỡng Tâm Điện, bạo quân nhìn thấy nàng trong tình trạng bẩn thỉu, liền không thể nhịn cười, bực bội nhưng không quên sự âu yếm trong ánh mắt.
-Đi đâu mà nấm lem vậy?
Nàng nở nụ cười tươi, đáp:
-Vi Vi chơi chơi Hoa Viên.
Bạo quân ngạc nhiên:
-Hoa Viên!?
-Vâng.
Bạo quân lắc đầu, ánh mắt dịu lại:
-Thôi được rồi. Đi tắm sạch sẽ đi, bữa ăn đã dọn xong, chỉ còn chờ con thôi.
Nàng nghe vậy, reo lên:
-A\~ Đồ ăn! Con sẽ tắm ngay, cha nhớ đừng ăn hết nhé!
-Đồ tham ăn này. Nếu con không tắm, hôm nay cha ăn hết đấy.
-A\~ Cha không ăn, không cho ăn!
Bạo quân bật cười, lắc đầu:
-Tắm đi.
Nàng nhảy cẫng lên, chạy vội vào phòng tắm, tắm rửa nhanh chóng và thay sang bộ y phục mới. Đứng trước gương, nàng ngắm mình với vẻ tự mãn, mỉm cười khen:
-Ai mà đẹp vậy ta? Là ta chứ ai!
Nàng nhanh chóng chạy ra bàn ăn, chân lon ton leo lên ghế, mắt long lanh nhìn các món ăn đã được bày sẵn:
-Ăn ăn!
Sau bữa ăn tối, nàng và bạo quân cùng ngồi tại Thư Phòng. Bạo quân chăm chú phê tấu chương, trong khi nàng làm việc riêng của mình. Khi nhận thấy đã muộn, bạo quân liền bảo nàng:
-Vi Vi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/papa-bao-quan-cho-con-voi-/3630795/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.