Sáng sớm ngày thứ hai , điều chỉnh xong tâm trạng, tôi lấy hết dũng khí mởcửa phòng , nhưng lại chạm mặt với kẻ tôi ko hề muốn gặp mặt chút nào -Bạch Tu Nghệ .
Thấy đồng phục trên người tôi, hắn cau mày "Cô học cùng trường với tôi?"
"Ừ" tôi gật đầu
"Vô luận cô ở nơi nào, chúng ta đều là người xa lạ" Nói xong câu đó, hắn dẫn đầu xuống lầu
Hắn là đang muốn nhắc nhở tôi , đây chẳng qua chỉ là một cuộc giao dịch,ngoại trừ cái này, thì hai người chúng tôi ko hề có bất kì mối quan hệnào khác , nếu có thì chẳng qua cũng chỉ là mối quan hệ của hai kẻ xa lạ .
Ko cần hắn nhắc nhở , tôi cũng tự biết rất rõ . Hắn đườngđường là ngôi sao của trường, là một ngôi sao chói mắt, còn tôi , chẳngqua cũng chỉ là một cọng cỏ dại đơn thuần, một cọng cỏ dại nhỏ mọc nơikhe đá . Chẳng trách hắn , qua hai năm cùng trường lại hoàn toàn ko cóấn tượng đối với tôi
Bữa sáng thịnh soạn đã được dọn ra, nhưnglại ko có lấy một người mở miệng nói chuyện , ko khí cực kì vắng lặng .Ăn cơm xong , sau khi lễ phép chào hỏi Bạch thúc để chuẩn bị đi học, thì tôi lại được ông ấy bảo "Chờ 1 chút, đi cùng Tu Nghệ , nó có xe, bâygiờ cô phải chú ý đến an toàn"
Bạch Tu Nghệ chán ghét liếc mắtnhìn tôi 1 cái, nhưng ko có ý cãi lại lời của cha , hắn cầm áo khoác vàtúi sách ra ngoài . Tôi bất đắc dĩ nhìn bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pa-pa-17-tuoi/123530/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.