Tôi giật mình, rút đũa phép ra trong trạng thái phòng thủ trước bất kỳ sự đột kích nào. Giọng nói đó quá đỗi quen thuộc, cao lanh và rõ ràng. Không thể biết rõ được nó từ đâu vang tới, bởi có vẻ như nó phát ra từ chính những bức tường, như thể là nó đã nằm ngủ trong đó nhiều thế kỉ, giống như con quái vật mà nó từng điều khiển. Tiếng gào khóc vang lên trong đám học viên. Một số đứa bấu chặt lấy nhau, khiếp sợ nhìn quanh quất tìm nguồn âm đó.
- Cố gắng của bọn bay chỉ vô ích. Bọn bay không thể chống nổi ta. Ta không muốn giết bọn bay. Ta có lòng kính trọng lớn lao đối với các thầy cô trường Hogwarts. Ta không muốn làm đổ máu pháp thuật.
Đại sảnh đường lúc này im phăng phắc, một kiểu im lặng căng thẳng ép vào mang tai, dường như quá lớn với sức chứa của những bức tường.
- Trao Daisy Williams và Harry Potter cho ta. - Câu nói ấy làm tôi giật mình. - Trao bọn chúng cho ta và bọn học sinh sẽ vô sự. Trao bọn chúng cho ta và ta sẽ để cho ngôi trường bình yên. Trao bọn chúng cho ta và bọn bay sẽ được trọng thưởng. Hạn cho bọn bay đến nửa đêm.
- NHƯNG ÔNG CẦN CÁI GÌ Ở TÔI CHỨ? - Tôi đột ngột hét lên.
- Ồ, ngươi biết mà. - Voldemort rít lên tiếng Xà Ngữ, dường như không muốn cho quá nhiều người nghe thấy. - Để trả giá cho những việc ngu xuẩn ngươi đã làm.
Sự im lặng lại nuốt chửng mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867535/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.