Harry quay lại, nhìn tôi bằng ánh mắt ghét cay ghét đắng chưa bao giờ có.
- Cậu.. Cậu biết, nhưng tại sao.. TẠI SAO CẬU LẠI KHÔNG NÓI CHỨ HẢ?
- Đừng rống như vậy, Harry à. Tớ đã cố ngăn cụ, cậu biết mà, nhưng..
- Mọi việc chắc chắn đã tốt hơn nếu cậu chịu nói ra sự thật. Tại sao cậu không?
Lại cắn chặt răng, Harry cúi đầu xuống, nhỏ từng giọt lệ.
- Cụ biết. - Tôi buồn thảm trả lời.
- Cụ biết? - Harry ngạc nhiên lặp lại.
- Nhưng cụ đã chọn sự hi sinh..
Tôi úp mặt vào tay, ngã khụyu xuống. Harry vẫn đơ người ra đó, không thể hiểu nổi cái ý nghĩ sâu xa của cụ.
- Vậy.. Vậy tại sao.. - Cậu lắp bắp. -.. Tại sao cậu lại.. thả Snape?
Không trả lời.
- Sao cậu không trả lời? Đừng nói với tớ.. Đừng..
- Sev.. Thầy ấy không có tội.. Không có..
- Cậu bị điên à? - Harry gào lên. - Cậu.. Cậu..
- Cậu hiểu, vậy tại sao cậu không chịu tin tớ?
- Xin lỗi, 2 người đang nói chuyện gì vậy?
Ron đột ngột cất tiếng, khó hiểu ra mặt. Tôi bước tới ngồi xuống bên cụ Dumbledore, nhỏ nhẹ nói:
- Không có gì..
Rút con dao găm ra từ trong ống tay áo, mở vỏ con dao, tôi cứa cổ tay phải của mình. Thấy vậy, Tom liền chạy tới, giật mạnh con dao găm trên tay tôi rồi ném đi và xem xét cổ tay tôi kĩ càng. Tiếng con dao găm rơi như khiến con người ta càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867496/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.