Lại thêm một lần vô cùng bối rối, giáo sư Slughorn hấp tấp bảo:
- Ta.. Ta nghĩ có gì đó nhầm lẫn ở đây rồi.. Con không thể.. Ý ta là, con không thể.. Không thể..
Tôi cau mày lại, cố nén sự hồi hộp bên trong lồng ngực.
- Nhưng thưa giáo sư, nếu thầy không nói rõ thì làm sao con có thể hiểu ý thầy nói được chứ?
- À ừm.. Chỉ là ta đã thấy một điều rất chi là kỳ quặc.. Quá kỳ quặc.. Không thể hiểu nổi..
- Nó.. Như thế nào vậy ạ- Tôi càng lúc càng thêm thắc mắc, cả cơ thể như muốn nổ tung.
- Có lẽ ta đã nhầm, bởi trong món thuốc của con, xem nào, tuy có xen lẫn vào những mảng khía cạnh khác nhau, nhưng đâu đó lại phảng phất bóng hình của.. Lily.. Ta đoán là con hiểu..
Tôi lại ngây người ra, bị những ánh mắt tò mò chòng chọc nhìn vào.
- Con không chắc cho lắm. Chỉ là suy đoán vẩn vơ vô căn cứ thôi.. - Tôi lại quay sang Harry, vẫn đang nhìn tôi chăm chú. -.. Nhưng.. Cũng có thể.. Thầy đang bị ám ảnh về.. Ừm, một việc làm mà thầy chẳng hề cố ý chẳng hạn, con nghĩ thế, bởi vì.. Thầy biết rồi đấy..
Như kiểu giật thót mình đã trở thành thói quen, giáo sư Slughorn lặp lại hành động đó một lần nữa.
- À ờ.. Ta chưa hiểu ý con nói nhưng chúng ta có thể thảo luận vấn đề này sau. Còn lọ Phúc Lạc Dược..
- Thưởng cho Harry đi ạ. Cậu ấy không những dũng cảm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867471/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.