Tôi lại bật dậy một lần nữa. Ôi không!.. Lại bệnh thất nữa sao? Tôi phát ngán với câu chuyện bật dậy liên tục như thế này rồi!
Bỗng, bà Pomfrey bước vào trong phòng, nghiêm khắc nhắc nhở tôi:
- Đừng có mà chạy lung tung nữa đấy! Sức khỏe đã yếu rồi mà còn..
Tiến lại gần, bà để lọ thuốc trên bàn, thở dài bảo:
- Mọi người thực sự rất lo đấy. Con nên nghỉ ngơi nhiều hơn.
Thế nhưng, điều đó không làm tôi bận tâm cho lắm. Tôi với lấy lọ thuốc, hớp hết chỗ thuốc trong lọ rồi hỏi:
- Bà ơi, hôm nay.. có phải kiểm tra bằng O. W. L về Lịch sử pháp thuật không ạ?
- Con nói gì lạ thế? Vừa mới kiểm tra xong mà. Làm bài có tốt lắm không?
Tôi giật mình chợt hiểu ra vấn đề. Tôi không mơ. Đây là sự thật. Toan vùng chạy, bà Pomfrey tự nhiên lại ngăn tôi.
- Lại định đi đâu nữa đấy? Không quan tâm đến sức khỏe như thế bảo sao không bệnh cho được!
Bà Pomfrey hét lớn khiến tôi phải chảy mồ hôi. Tôi biết bà lo cho tôi, nhưng tôi không thể để chú Sirius chết được. Chú ấy tốt với tôi lắm. Chú ấy còn là cha đỡ đầu của Harry nữa..
- Con xin lỗi. Nhưng lần này con phải đi!
- Đừng tự cho mình là quan trọng nữa!
- Con không có mà! Xin bà đấy! Con-
- Không nhưng nhị gì cả! Nằm xuống!
- Sẽ có người chết đấy bà ơi! Để con đi!
Nghe vậy, bà Pomfrey hơi khựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867458/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.