Harry cố tìm cách len lỏi qua những cành cây hung tợn cứ quất túi bụi, nhưng cậu vẫn không thể tiến được tới gần rễ cây thêm một tí nào mà lại không bị dính đòn chí mạng của chúng và rồi bị đánh văng ra xa. Hermione bấn loạn nhảy loi choi tại chỗ, miệng thì thào như điên:
- Ôi... Cứu!... Cứu!... Làm ơn... cứu!...
Thân cây Liễu Roi quá dày, hơn nữa, cả Harry và Hermione đều không có đủ thời gian để thi triển một bùa ếm nào đủ mạnh. Tôi nghiến chặt răng, tay nắm lại thành đấm, nghĩ mà tức khi chỉ biết né đòn. Trời cứ thế mà tối dần. Ánh sáng trên đầu đũa là những đốm sáng duy nhất. Lời nguyền hút sức lực của tôi quá nhanh, khiến cho các cành nhánh liên tục quất mạnh vào từng nơi trên cơ thể tôi, cảm giác như bị gãy xương khi nghe thấy từng tiếng rắc vang lên. Tình hình của hai người còn lại cũng chẳng khá hơn là mấy...
Bỗng một cái gì đó màu gừng vụt qua. Crookshanks phóng tới trước, uốn éo như một con rắn, lách mình qua những cành cây đang quất liên hồi rồi đặt chân trước lên một cái mấu của thân cây. Ngay lập tức, toàn thể cái cây như bị hóa thành cẩm thạch và ngừng cử động, lạ lùng đến nỗi cả một chiếc lá cũng không thèm nhúc nhích. Hermione ngờ ngợ thì thào:
- Crookshanks...
Cô đứng dậy, níu lấy cánh tay Harry, níu chặt đến nỗi cậu phải rên lên một tiếng, trong lòng không khỏi lo sợ.
- Làm sao mà nó biết.?
Harry khẳng định:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867404/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.