Tôi và cụ Dumbledore ngắm nhìn con chim xanh đậu bên ngoài cửa sổ để Harry thừa cơ hội lau nước mắt. Khi đã nguôi cơn xúc động, cậu lại hỏi:
- Thế sẽ ra sao nếu một người nào đó trao cho hắn tình thương?
Tôi giật thót mình khi Harry nói ra câu ấy. Cậu cúi đầu, lặng lẽ nói:
- Có phải rằng.. hắn.. sẽ chạm được vào con.. và rồi sẽ giết con?
Cụ Dumbledore có vẻ chú ý đến cử chỉ của tôi, mỉm cười nhẹ và bảo:
- Nếu có một người có thể làm thế, ta chắc chắn Voldemort sẽ không còn muốn giết con nữa.
Harry ngẩng mặt lên, vui mừng.
- Tấm Áo khoác tàng hình, thầy biết ai đã gửi cho con không?
- À, tình cờ là cha con đã nhờ thầy giữ tấm áo. Và thầy đã nghĩ con có lẽ sẽ thích nó.
Nghe vậy, cậu tròn mắt ngạc nhiên. Cụ Dumbledore dừng lại ngẫm nghĩ trong giây lát.
- Nó hữu dụng lắm đó. Hồi còn học ở đây, cha con vẫn dùng tấm áo ấy để lẻn xuống bếp ăn vụng.
Harry và tôi cười khúc khích.
- Còn một điều nữa, thưa thầy..
- Con cứ nói.
- Quirrell và Snape..
Trước khi cụ Dumbledore lên tiếng nhắc nhở thì tôi đã dằn mặt Harry:
- Giáo-sư-Snape!
- Ờ, giáo sư Snape, Quirrell kể rằng thầy ghét con vì thầy ghét bố của con..
- Ồ phải, hai người đó ghét nhau cay đắng, không khác gì con với Malfoy hiện giờ vậy. Nhưng rồi cha con đã làm một điều mà thầy Snape không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867368/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.