Ron há hốc mồm.
- Tớ từng nghe nói về cái này!
Và cậu đánh rơi hộp kẹo dẻo đủ mùi vị mà Hermione gửi tặng, lắp bắp vì xúc động:
- Nếu... Nếu đây đúng là cái mình nghĩ thì... Nó hiếm lắm... và thật sự có giá trị!
- Cái gì vậy?
Harry nhặt tấm vải óng ánh như bạc từ sàn nhà lên. Tôi cũng thử chạm vào nó. Cảm giác thật là lạ, tựa như nó được dệt bằng những sợi nước vậy. Vẻ mặt của Ron đầy kinh ngạc.
- Cái áo choàng tàng hình! Tớ chắc chắn là cái áo đó... Mặc thử vô đi!
Suy nghĩ trong một vài giây, Harry choàng cái áo qua vai. Ron hét lên:
- Đúng là nó rồi! Ngó xuống chân cậu coi!
Harry nhìn xuống chân, nhưng chẳng thấy chân mình đâu nữa. Cậu chạy lại tấm gương soi. Giờ thì không nghi ngờ gì nữa: trong gương là hình ảnh của cậu, nhưng chỉ có một cái đầu lơ lửng trong không trung, còn toàn thân thì hoàn toàn vô hình. Cậu kéo áo choàng trùm lên đầu, và thế là cậu biến mất hẳn. Tôi mỉm cười, cái cảm giác muốn được khoác lên người chiếc áo đó lại sôi sục trong tôi. Bỗng Ron kêu lên:
- Có một lá thư! Có một lá thư rớt ra khỏi áo!
Cởi áo ra, Harry chụp ngay lấy lá thư mà đọc. Nét chữ viết tay nghiêng nghiêng, mảnh dẻ mà trước đây cậu từng nhìn thấy. Thư viết:
"Cha của con để lại cái này cho ta giữ trước khi qua đời. Đã đến lúc nó được trả về cho con. Hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overturn-life-direction-dao-chieu-sinh-menh/1867355/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.