Trên màn hình lớn, Elfin Stone đang tan biến thành một làn khói đen. Đó là một kết quả đáng kinh ngạc của trận chiến. Yoon Sangmin và Trưởng nhóm Ashley vẫn đang há hốc miệng ra. Lim Cheolho giơ tay về phía họ. “Thôi nào, trả tiền cho tôi.” Hai người rút ra một tờ giấy bạc 200.000đ. “Hự …! Trợ cấp của tôi …” “Tuần này tôi chẳng thể mua gà nữa rồi …” Yoon Sangmin và Trưởng nhóm Ashley có một mức lương cao nhất ở Hàn Quốc. Tuy nhiên, cả hai đều có những người vợ nghiêm khắc và họ chỉ được chi tiêu bằng một khoản tiền nhỏ. Sự mất mát của họ trong vụ cá cược này là thực sự rất đau lòng. “Đáng ra mình không nên đặt cược … Mình chưa bao giờ tưởng tượng ra điều như thế này.” Họ đã tin chắc rằng nhóm Grid sẽ không thể nào thành công trong cuộc đột kích Elfin Stone được. Lim Cheolho mỉm cười ấm áp. “Grid đã thắng vì cậu ta đã chặn được <Vòng Tròn Máu> thứ nhất. Nếu như <Vòng Tròn Máu> đó triển khai được đầu cuộc đột kích thì các thành viên Chơi Đồ Mạnh hẳn đã không thể trụ được lâu như vậy.” “Tôi đồng ý.” Kỹ năng của Grid đã được cải thiện từng ngày. Sau khi đạt cấp 300 và phải chờ một thời gian ngắn để sử dụng thành công kỹ năng <Ghép Trang Bị> mới nhận được, cậu ta có thể tạo ra một sức mạnh chiến đấu tương đương với các nghề chuyên chiến đấu hạng huyền thoại. Nó đã đủ mạnh để vượt qua mọi giả định của mọi người. Đó là một lý do tại sao Grid lại được đưa vào danh sách năm người có thể làm nên điều kỳ diệu mà Lim Cheolho đã đề cập. “Nhưng Grid … Chẳng phải nó hơi nguy hiểm sao? Hình như cậu ấy đã chết trong trạng thái?” Chủ tịch Lim Cheolho cười nhạo Yoon Sangmin. “Grid sẽ được trải nghiệm một thế giới hoàn toàn mới.” Trước đó, phạm vi hoạt động của Grid là quá nhỏ bé. Ở Thế giới loài người, cậu ta chỉ hoạt động trong Vương Quốc Vĩnh Hằng trên lục địa. Việc trải nghiệm thêm thế giới rộng lớn mà hai tỷ người chơi đang tận hưởng là rất cần thiết cho cậu ta. “Và hơn nữa, đó không phải là một nơi nguy hiểm. Hầu hết những cư dân ở đó đều thân thiện và giống với con người.” [Bạn đã chết.] Grid tất nhiên đã từng chết trong quá khứ. Cậu đã chết 4 lần vì con slime màu xanh lá cây mà ngay cả những tân thủ cấp 5 cũng có thể xử lý dễ dàng. Tuy nhiên, cái chết đã không còn quen thuộc với Grid từ khi cậu trở thành <Hậu Duệ Pagma>. Lần cuối cùng cậu chết là do Doran. Đã lâu lắm rồi từ thời điểm cậu đã chiến đấu với Yura và chết. Nếu là Grid của quá khứ, hẳn giờ cậu sẽ run rẩy về những hình phạt do cái chết gây ra. Và cậu sẽ chửi rủa. Nhưng bây giờ cậu đã khác. Cậu đang lo lắng về sự an toàn của các thành viên còn lại. “Mọi người có ổn không?” Grid đã không biết được cuộc đột kích Elfin Stone có thành công hay không. Tâm trí cậu đã tối sầm lại ngay khoảnh khắc đòn tấn công thứ 5 của <Khinh Sát> trúng Elfin Stone. <Thông Tin Nhân Vật.> Lv.300 (11,05%) “… Hah.” Grid mỉm cười khi cậu kiểm tra thanh kinh nghiệm trên cửa sổ trạng thái của mình. Lúc gặp Elfin Stone, chỉ số kinh nghiệm của Grid ở mức 0%. Nếu như cậu thất bại trong cuộc đột kích Elfin Stone thì tất nhiên, cấp độ của cậu sẽ bị giảm về 299 rồi. Tuy nhiên, bây giờ chỉ số kinh nghiệm của cậu đang ở mức 11%. Nói cách khác. “Cuộc đột kích đã thành công.” Hình phạt khi chết ở cấp 300 sẽ giảm 30% kinh nghiệm, vì vậy có vẻ như cậu đã nhận được 41% kinh nghiệm từ Elfin Stone. Đó là một con số khổng lồ, đúng như mong đợi đối với một con Boss Đặc Biệt. ‘Mọi người sẽ an toàn rồi.’ Cảm ơn chúa. Grid thấy nhẹ nhõm và nhớ về pavranium. ‘Hắn ta có đánh rơi pavranium của mình không nhỉ?” Không cần phải lo kể cả nếu nó không rơi. Vì các thành viên của cậu sẽ tìm kiếm nó trong thành phố đó. “Vậy thì, mình…” Độ bền của các trang bị của cậu đã bị hư hại sau khi chết. Đặc biệt, chỉ còn 10 độ bền vì việc kết hợp vật phẩm cũng làm giảm độ bền. Nếu cậu không cẩn thận thì nó sẽ bị phá hủy. “Mình cần sửa chữa các trang bị của mình.” Grid quay đầu về phía lò rèn Khan và bỗng giật mình. ” … Đây là nơi nào vậy?” Điểm hồi sinh Grid đã đăng ký là Reidan. Nên phong cảnh hiện ra trước mắt cậu đáng ra phải rất quen thuộc chứ. Nhưng nó lại thật lạ lẫm. Đó là một ngôi làng nhỏ và yên tĩnh với khoảng 20 cái lán. Và Grid đang đứng một mình ở trung tâm của nó. “…?” Grid bối rối mở bản đồ ra xem. Tuy nhiên, vị trí hiện tại của cậu lại không được đánh dấu ở bất cứ nơi nào trên bản đồ cả. “Cái quái gì đây?” Grid cau mày và đi quanh ngôi làng. Không có một cửa hàng nào trong làng cả. Chỉ có 20 cái lán, một vài cây thông từ những chiếc bánh xếp chồng lên nhau và một con suối nhỏ. “Chẳng có bất kỳ ai cả.” Grid chọn một chiếc bánh chua ngọt và đút nó vào miệng. Tại sao cậu lại hồi sinh ở đây thay vì Reidan nhỉ? Chắc không phải là lỗi game rồi. Vì cậu chưa bao giờ nghe thấy một lỗi nào được phát hiện trong Satisfy cả. “Hừm ….” Khả năng tư duy của Grid là không đủ để phân tích được tình hình hiện tại. “Mình cần quay lại Reidan.” Để làm được điều đó, cậu cần biết vị trí hiện tại của mình. Grid thử nhờ các thành viên bang hội giúp đỡ. {Có ai biết vị trí của tôi bây giờ không?} [Bạn không gửi được tin nhắn đến bang hội. Địa Ngục bị ngắt kết nối với Thế Giới Loài Người.] “…Địa Ngục?” Địa Ngục là nơi có bầu trời xanh và những cơn gió ấm áp sao? Địa ngục đáng ra phải tối tăm và chứa đầy dung nham chứ nhỉ? “Chết tiệt!” Cuối cùng, Grid đã bộc lộ bản chất của mình. “Đây là Địa Ngục! Mình đã rơi xuống địa ngục!” Nếu cậu biết được chuyện sẽ như thế này thì cậu sẽ phải sống tốt bụng hơn rồi… Không, cậu sẽ chú ý nhiều hơn đến Sức Mạnh Ma Quỷ của mình! “Mình đã giết quá nhiều người ở Đế Quốc, Vatican và Winston rồi.” Grid hiện có 401 Sức Mạnh Ma Quỷ. Grid đang chắc chắn rằng cậu đã rơi xuống Địa Ngục vì Sức Mạnh Ma Quỷ của cậu quá cao thì: Có một nhóm đang đi qua lối vào khu làng. “Họ là…?” Vẻ ngoài của họ trông rất kỳ lạ. Một số đàn ông thì có sừng trên trán, trong khi một số phụ nữ lại có làn da màu tím. Trông họ không có vẻ mạnh mẽ, nhưng rất khó để coi họ là con người. “Quỷ?” Cậu không muốn chiến đấu vì độ bền của trang bị của cậu đang quá thấp. Những con quỷ đã nhìn thấy Grid đang chuẩn bị chạy trốn. Họ nhanh đến nỗi Grid đã không kịp trốn thoát. “Chết tiệt … Cuối cùng mình vẫn phải chiến đấu. Hả, quỷ làm nông à?” Nhưng con quỷ cầm trang bị canh tác trong tay và quần áo của chúng thì lấm bẩn. Nó giống như dáng vẻ thường thấy của Piaro vậy. Những con quỷ hỏi cậu một câu. “Cậu là ai?” “Một lữ khách à…? Tại sao một lữ khách lại đến một nơi như thế này?” “…?” Lũ quỷ trông không có vẻ gì là cảnh giác hoặc thù địch với Grid cả. Chúng đối xử với cậu rất bình thường. Chúng gây ngạc nhiên cho Grid. “Quỷ không thù địch với con người sao?” Grid cảm thấy nghi ngờ và đột nhiên nhìn xuống tay mình. Chúng đang có màu tái nhợt. Và cậu nhìn phần còn lại của cơ thể mình và thấy nó cũng như vậy. Rồi Grid nhận ra. ‘ vẫn chưa hết.” Đúng vậy. Grid hiện đang ở trạng thái Bán Quỷ. Lũ quỷ đã nhận thức cậu là người của chúng. Rồi có một con quỷ già đặt một cái giỏ đầy những cây lạ và nhìn thân thiện vào Grid. “Cậu trông có vẻ ngơ ngác không hiểu vì sao. Đừng lo lắng. Mọi người chỉ tò mò vì đã gần 100 năm rồi mới có một vị khách đến ngôi làng này. Cậu đã có một chuyến đi mệt mỏi phải không? Cậu có muốn dùng bữa không? Cậu có thể thấy đấy, đây là một ngôi làng nghèo và chúng tôi chỉ có thể nấu mỗi cỏ Atura thôi.” “… Cỏ? Các bạn ăn cỏ sao? Các bạn không ăn thịt người à?” Grid chớp mắt và chất vấn. Con quỷ cười. “Anh bạn trẻ này đùa vui đấy.” “Làm sao chúng ta có thể ăn con người chứ?” “Chúng ta không bị con người ăn thịt là đã may mắn rồi.” “…?” Nhận thức của họ về con người khá là kỳ lạ. Những con quỷ này có vẻ khác với những câu chuyện mà Grid đã được nghe. “Họ cũng sống trong một khu làng tồi tàn như này … Họ chắc là yếu so với loài quỷ khác?” Sau đó, Grid đã phải nghiêng đầu vì ngạc nhiên. Bởi một con quỷ có tên Helmis đã xuất hiện và nắm lấy cổ tay cậu. ‘Họ biết mình là con người sao?” Grid rất lo lắng khi Helmis nhìn vào tay cậu với sự thích thú. “Nhìn vào những vết chai của cậu thì cậu là một thợ rèn à? Thú vị nhỉ? Tôi đã không bao giờ nghe nói rằng có một thợ rèn khác trong số các loài quỷ.” “Thợ rèn?” Thợ rèn quỷ sao? ‘Chẳng lẽ…’ Đó là người đã biến Iyarugt thành một con quỷ? Một cửa sổ thông báo bật lên trước Grid. [Biến Thân sẽ kết thúc sau 1 phút.] vẫn không hết tác dụng ngay cả khi cậu đã chết. Nhưng vấn đề là nó sẽ không tồn tại mãi mãi. ‘Chuyện này…’ Grid không biết điều gì sẽ xảy ra nếu cậu ấy trở lại thành người ở đây. Quỷ là những người tốt đáng ngạc nhiên nên Grid đã hỏi họ. “Các bạn có biết cách đến Thế giới Con người không?” Con quỷ nói vô vọng. “Chúng tôi cũng không biết. Ngay cả những Đại Quỷ cũng không thể dễ dàng bước vào thế giới loài người được, vậy làm sao những kẻ tầm thường như chúng ta có thể biết đường?” “Tại sao cậu muốn đến Thế giới Con người? Mà có vẻ cậu hơi lạ thì phải?” “Có cái gì đó đáng ngờ.” Lũ quỷ bắt đầu đặt câu hỏi với Grid. “Mình lộ rồi sao?” Grid nuốt nước bọt. Đúng lúc đó, Noe nhảy ra khỏi kho vật nuôi của Grid. “Nyang Nyang! Mùi quê hương!” Con mèo chân ngắn khịt khịt và vẫy đuôi khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc của địa ngục. Nhìn vẻ mặt tươi sáng của nó thì nó đang có vẻ khá vui. Nó thậm chí còn giống như đang múa một điệu vậy. ‘Dễ thương.’ Grid muốn tiếp tục xem Noe nhảy. Nhưng khuôn mặt những con quỷ bỗng trở nên tái nhợt khi chúng nhìn chằm chằm vào Grid. “Ặc! M-Memphis!” “Thú quỷ mạnh nhất của địa ngục!” Nhưng con quỷ kinh ngạc hét lên và chúng quỳ xuống sau khi nhìn thấy Noe. Memphis là hầu cận thông minh và hùng mạnh nhất của những Đại Quỷ. Memphis cũng được tôn thờ bởi các loài quỷ thông thường. Sau đó, Noe cuối cùng đã chú ý đến lũ quỷ cúi đầu. “À! Chủ Nhân thấy gì không? Cơ thể của tôi rất tuyệt phải không!” Grid mắng nó. “Ngươi chỉ biết trốn khi ta đang đánh nhau với Elfin Stone.” Biểu hiện của Noe đã thay đổi nhanh chóng sau khi bị mắng. “Tôi xin lỗi…” Lũ quỷ đã hoảng loạn sau khi chúng nghe Noe gọi Grid là chủ nhân của mình. “Chủ Nhân của M-Memphis!” “Chúng tôi đã không biết ngài là ai và chúng tôi đã dám xúc phạm ngài!” “Hãy giết chúng tôi đi!” Mặc dù họ là quỷ, nhưng họ cũng là những người đã thân thiện mời cậu dùng bữa. Nhưng ngay khi Grid chuẩn bị trả lời họ thì: [Thời gian đã kết thúc.] [Sức Mạnh Ma Quỷ của bạn đã bị phong ấn và chủng loài của bạn đã trở lại thành người.] [Người bình thường không thể vào địa ngục được. Bạn bị trục xuất khỏi địa ngục.] “Hự …!” Tầm nhìn Grid mờ đi. Rồi sau một lúc, cậu mở mắt ra tại điểm hồi sinh Reidan. {Grid! Cậu có ổn không?} {Chuyện gì thế, tại sao cậu bị ghi là đang ở một vị trí không xác định?} Có những tiếng ồn ào trong cửa sổ trò chuyện bang hội. Đó là Jishuka và các thành viên của của đội Đột Kích Pavranium đang kêu la. Grid có thể cảm thấy được họ đã lo lắng như thế nào. “Cuộc đột kích của Elfin Stone chắc chắn đã thành công nên họ mới có thể liên lạc với thế giới bên ngoài được.” {Grid! Nhìn này! Đây là những vật phẩm Elfin Stone làm rơi!} {Thực sự tuyệt vời! Một trang bị loại tăng trưởng! Chúng tôi thậm chí còn chẳng biết rằng những vật phẩm này có tồn tại!} “…!” Mắt Grid mở to. Đó là vì cậu ấy vừa kiểm tra các tính năng vật phẩm của <Nhẫn Elfin Stone> và được chia sẻ từ các thành viên trong nhóm. Nhưng cũng có một lý do khác khiến cậu ngạc nhiên. “Anh đã về.” “… Yura?” Tại sao cô ấy lại ở đây? Yura nhìn Grid và má cô ấy phồng lên. Cô ấy cũng có thể làm một khuôn mặt dễ thương như thế này sao? Yura đang đứng cạnh Lauel và các thành viên Chơi Đồ Mạnh. “Tất cả đều ra đây chỉ vì cô ấy xinh sao. Chẹp chẹp, những kẻ thảm hại.” Grid vẫn mỉm cười bất chấp điều đó. Sức mạnh của gái đẹp đúng thực sự là tuyệt vời. Chương 302. Truy Tìm Pavranium.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]