Lò rèn ở làng Bairan có chất lượng rất tốt. Trước khi Khan xuất hiện, vị thợ rèn ở đây là thợ rèn giỏi nhất ở miền bắc. Nhưng đệ tử Smith của ông lại không phải là người tài giỏi. Smith đã 66 tuổi năm nay. Ông đã làm thợ rèn được 50 năm, nhưng ông vẫn chỉ là một thợ rèn bậc thấp.
“Ôi trời, nông cụ Smith làm bị hỏng nhanh vậy sao?”
“Tôi phải đi làng khác để mua nông cụ đây.”
“Chú Smith nên nên trở thành một thợ mỏ thì hơn.”
“Haha, phải rồi. Ông ta chỉ giỏi sử dụng cuốc chim và thợ mỏ thôi.”
Ông ta sống ở nơi này đã vài thập kỷ, nhưng mọi người vẫn bàn tán về ông ấy sau lưng. Vậy còn lữ khách thì sao?
“Chết tiệt, làng Bairan rất tốt, nhưng thợ rèn lại là rác rưởi. Mình không thể kiếm được bất cứ thứ gì đàng hoàng từ lò rèn cả.”
“Các khu vực săn bắn ở đây là dành cho cấp cao, nhưng tại sao thợ rèn lại kém vậy? Chết tiệt!”
“Nhưng ông ta cũng giỏi trong việc làm mũi tên Jaffa đó chứ? Giá cũng rẻ. Chúng không tệ để dùng cho đánh nhau.”
“Không tệ cũng là một vấn đề rồi.”
Chuyện đã như vậy gần như mỗi ngày trong nhiều thập kỷ qua. Smith bị đổ lỗi vì bất tài. Dù ông có cố gắng thế nào cũng vô dụng. Ông ta tự nhắc nhở mình về những lời dạy của người cố vấn và liên tục huấn luyện để kiểm soát lửa và sắt mỗi ngày, nhưng khả năng của ông ta vẫn không tăng. Cảm giác như một phù thủy đã nguyền rủa ông vậy.
“Mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overgeared-tho-ren-huyen-thoai/1788870/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.