*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“ Này, tên kia…..”
Lúc tôi đang định bước ra ngắt lời tên Huroi, Khan cản tôi lại.
“ Để đó cho tôi.”
Khan nhìn tôi với ánh mắt biết ơn trước khi tiếp cận Huroi và gật đầu.
“ Lời của cậu hoàn toàn đúng. Sẽ tốt biết bao nếu chúng ta có thể cùng chung sống hòa bình với một công ty lớn như Mero trong tương lai.”
‘ Này này, ông đang nói cái quái gì thế? Già rồi nên lẩm cẩm à?
Xì xào.
Người dân trợn tròn mắt khi Khan – người oán giận công ty Mero hơn bất kì ai khác lại đồng tình với Huroi. Và theo lẽ tự nhiên, mọi ánh mắt, đôi tai đều tập trung về Khan. Ông nói tiếp:
“ Nếu Winston không thuộc về Bá Tước Steim, chúng tôi đã có thể chọn cách đồng tồn tại cùng với công ty Mero theo lời khuyên của cậu.”
Những câu chữ đó thật ý nghĩa. Huroi đang bối rối.
“ Nếu không thuộc về Bá Tước Steim…?”
“ Đúng vậy. Điều quan trọng nhất là ngôi làng này thuộc về Bá Tước Steim. Ta không biết cậu từ đâu đến nhưng ở đây có một đạo luật ‘Quyền con người’. Đó là luật mà bản thân Bá Tước Steim đặt ra vì ông ấy coi trọng người dân. Đây là một trong những qui định của đạo luật này ‘Cư dân trong lãnh địa của Bá Tước Steim có quyền được biết nhanh hơn bất kì ai khác về khu vực họ sinh sống.”
Khan chậm rãi giải thích ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overgeared-tho-ren-huyen-thoai/1788750/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.