*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vững chãi như một ngọn núi, đó là cảm giác của tôi sau khi mặc lên mình bộ giáp hoàng kim. Với thanh đại kiếm trong tay, thậm chí là một con rồng to lớn đi nữa tôi cũng chả ngán.
Đám giang hồ kia lại tiếp tục vung vũ khí. Nhưng cần gì phải né tránh!
*Kang kang*
[Vô hiệu hóa sát thương từ kẻ thù.]
Đòn tấn công của bọn chúng đã có đà từ trước nhằm làm sức phá hoại cao hơn, nhưng chúng còn chẳng thể gây được một vết xước dù là nhỏ nhất trên bộ giáp hoàng kim này. Thậm chí cả cơ thể tôi còn không mảy may di chuyển chứ đừng nói là bị thương. Nhưng, vũ khí của đám giang hồ thì lại bị tổn hại.
“ Cái quái…?”
“ Chuyện gì đang xảy ra thế này..?”
Đám giang hồ đó đã sống rất lâu ở ngoài vòng pháp luật, có lẽ cũng vì thế mà bản năng cảm nhận nguy hiểm của bọn chúng cũng vượt trội hơn bình thường. Và tại thời điểm mà chúng không thể gây được tí sát thương nào cho tôi, bọn chúng bắt đầu tuyệt vọng.
“ Th-Thật kì quái….!!!”
Tôi toan miệng cười như thể một ác quỉ thực sự trước mặt tên giang hồ kia.
“ Ngươi đã bao giờ nghe về ‘chơi đồ mạnh’ chưa?”
Thuốc? Kĩ năng? Ngay từ đầu tôi cần gì phải dựa vào mấy thứ đó. Có vô vàn các trang bị chiến đấu chất đống ở cái lò rèn này, tôi có thể sử dụng tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overgeared-tho-ren-huyen-thoai/1788744/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.