*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau chuyến đi dài 3 tháng và đặt được chân vào “Động tận cùng phía Bắc”, Young Woo lúc này nhìn thấy một cảnh tượng choáng ngợp của vô số loại trang bị xếp chồng chất lên nhau như một ngọn núi.
“Ồ, gì thế này?”
Tên của các trang bị sáng lấp lánh với các màu xanh, vàng và tím. Chỉ cần lấy được vài món đồ thôi là mình sẽ thành người giàu có! Mình rất muốn lấy hết đống này nhưng mà không thể!
[Không thể nhặt được trang bị này.]
“Thật keo kiệt và bẩn thỉu.”
Một đống trang bị nằm ngay trước mặt mình đây mà lại không thể nhặt được! Nếu mình thử bỏ chúng vào túi thì chúng lại tự trở về chỗ cũ, như là ảo ảnh vậy. Không khác gì cố lấy cái bánh treo trên trời hoặc tán tỉnh phụ nữ đã có chồng. Không, thực ra thì phụ nữ đã có chồng lại khác so với cái bánh treo trên trời, vì vẫn có thể tán được họ nếu như cố gắng đủ mức.
Cuối cùng thì mình vẫn chỉ có thể nhìn đống trang bị này với ham muốn và tiếc nuối mà thôi.
‘Đúng thật… Nếu như người nào có thể lấy hết đống này thì sự cân bằng của hệ thống kinh tế trong Satisfy sẽ bị sụp đổ. Thật là không may, nhưng mình cũng hiểu điều này.’
Mà mình cũng đâu đến đây để tìm trang bị đâu. Tôi tự an ủi bản thân và chuyển hướng chú ý ra khỏi đống trang bị. Có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overgeared-tho-ren-huyen-thoai/1788719/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.