Cậu nên làm gì nếu gặp phải ai đó? Youngwoo lo lắng nhìn lấm lét ra xung quanh trong khi lấy ra những túi rác. Cậu nhìn khắp nơi mỗi khi bước được một bước, và thỉnh thoảng cậu lại chuyển sang tư thế bò thấp người. Rồi mỗi khi có ánh đèn xe đến gần, cậu lại trốn sau một cột điện thoại.
Cậu là cựu trung sĩ của Quân Đội Hàn Quốc và là một lính dự bị. Nhờ đó mà cậu đã có thể trở về nhà an toàn sau khi vứt rác.
“Haiz … Thật tốt khi mình đã đi lính.”
Dù đã rất vất vả trong những ngày thực hiện nghĩa vụ quân sự nhưng những điều cậu đã học được trong quân đội là thực sự đáng giá. Trước hết, đi lính là một nghĩa vụ thiêng liêng. Youngwoo không hề nghĩ rằng vào quân đội là lãng phí thời gian chút nào. Không những thế, cậu còn tự hào về nó.
Mẹ cậu đang bóc tỏi trong phòng khách và nhìn cậu bối rối.
“Tại sao con phải đeo mặt nạ và kính râm vào ban đêm?”
“Con phải làm điều này vì đã bị đổ oan. Con sẽ phải giữ sự an toàn của bản thân nên mẹ hãy sai Sehee đi đổ rác một thời gian nhé.”
“Con có bị điên không? Đổ oan? Giữ sự an toàn?”
Mẹ cậu có nét mặt lo lắng. Youngwoo không muốn mẹ mình lưu tâm nữa và thay đổi chủ đề.
“Đùa thôi mà, đùa thôi. Con sẽ giúp mẹ bóc tỏi.”
Pặc! Pặc Pặc Pặc Pặc!
Youngwoo bóc tỏi với tốc độ tuyệt vời. Đó là một cấp độ vượt qua cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/overgeared-tho-ren-huyen-thoai-2/2642746/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.