"Nếu em thật sự tin vào tình yêu anh dành cho em, thì không cần một minh chứng nào hết. Con cái hay nhà xe không phải. Chỉ cần là em, anh vẫn sẽ yêu, thế thôi."
—
Tôi nhớ đó là một sáng đẹp trời. Chim sẻ truyền cành trên những dây điện trước cửa sổ. Chậu Vạn Niên Hoàng Nam treo bên cửa sổ vấn vít màu xanh, bất chấp gió bấc lạnh ngoài kia đang rít từng hồi. Anh luôn biết cách chiều lòng tôi hết chừng nào có thể.
Tôi mỉm cười vươn vai, khẽ liếc sang bên cạnh, đã trống từ sớm. Anh phải giao ban hôm nay. Tôi lại liếc mắt nhìn phần bụng đủ nhô cao của mình, bên trong là một sinh linh bé nhỏ, là kết tinh tình yêu của tôi và anh. Là minh chứng sống mạnh mẽ nhất, sớm thôi, cho cuộc tình lâu dài của chúng tôi. Cảm giác bạn nắm tay ai đó suốt chiều dài của tuổi trẻ cho đến khi trưởng thành quả thật tuyệt vời. Giống như những an yên từ thời trẻ vẫn ở đấy, vẫn luôn bảo vệ bạn khỏi những khó khăn của cuộc đời và dành tặng bạn những gì tuyệt vời nhất thế gian này.
Tôi yêu anh bao nhiêu lại càng trân quý hình hài trong bụng này bấy nhiêu. Tôi lặng ngắm ánh nắng đầu xuân đang hiện lên từng vòm nhà mái hiên nhà đối diện. Bình yên là một thứ vũ khí lợi hại nhất cho tâm hồn và tinh thần của bạn. Đã rất lâu rồi tôi mới có cảm giác sinh khí trong mình mạnh mẽ đến vậy, đã rất lâu rồi tôi mới có cảm giác như trẻ lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/our-story-chuyen-cua-doi-ta/2201862/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.