12.1.
Một ngày nào đó của Chủ Nhật đẹp trời, Lê Nhi ôm chồng ngủ ngon lành. Cô rúc đầu vào lồng ngực chắc chắn của anh, bàn tay vòng qua ôm trọn đầu anh. Hoàng Nam khẽ khàng ôm vợ vào trong lòng, chắc chắn kê cằm mình lên đỉnh đầu vợ suốt một đêm dài. Tiếng chim lích chích truyền cành trên dàn thường xuân và dàn hoa giấy trước nhà khiến Lê Nhi khẽ cựa mình. Ánh nắng chiếu khắp căn nhà.
Mở mắt ra, người đầu tiên cô nhìn thấy là anh. Lê Nhi tự hỏi, trên đời này còn gì hạnh phúc hơn khi người mình yêu đang ở ngay bên cạnh và trìu mến ôm mình vào lòng. Mọi sóng gió ngoài kia phút chốc chẳng còn nghĩa lý gì.
Giống như đã từng thề ước, đến chết cũng không buông tay nhau.
- Em làm anh tỉnh à? - Cô khẽ khàng dụi dụi vào lồng ngực anh khi thấy anh hơi nheo mắt. Con người này luôn như vậy, chỉ cần cô khẽ động anh cũng sẽ thức giấc.
- Không, đưa mặt đây anh thơm thơm nào. - Hoàng Nam đang trong trạng thái chưa tỉnh ngủ, những yêu cầu theo đó cũng kì quặc không kém. Cô khẽ cười, rúc rích trong lòng anh:
- Không đấy, kệ anh.
Vừa dứt lời đã thấy anh cười một tiếng rồi nằm lùi xuống, vừa vặn đặt môi lên bầu má của cô. Một cái thơm rất nhẹ, rất ấm áp, phần má được anh yêu thương lập tức ửng hồng. Lê Nhi cười cười, khẽ đưa tay chạm vào khuôn mặt anh, hai người nhìn nhau. Đôi mắt anh sáng rực, trong đôi con ngươi đen láy, Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/our-story-chuyen-cua-doi-ta/2201857/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.