9.1
Lê Nhi trở về nhà sau một ngày mệt mỏi. Công ty làm ăn thất bát, tuy cô chỉ là một con muỗi nhỏ không có đóng góp gì nhiều nhưng trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết, làm sao cô tránh khỏi va chạm. Chuyện chỉ đơn thuần là cô chưa dọn bàn nước nhưng lại bị trưởng phòng nói không ra một cái gì.
Lê Nhi cũng đã qua lâu cái tuổi tủi thân, nhưng mà cô cảm thấy mệt mỏi đáng sợ. Làm sao mà càng lớn lên, cuộc sống dường như càng bó hẹp lại.
Tiếng lạch vạch cửa vang lên, không bất ngờ, Hoàng Nam về. Bà vợ nào đó mệt đến nỗi nằm bẹp trên sofa, không thèm ngẩng lên chào. Ông chồng thấy cô hổ giấy ngày nào cũng loe xoe ra chào tự dưng hôm nay im lặng lạ thường, liền bước tới, khẽ ngồi bên cạnh.
- Sao đây?
Nghe tiếng nói trầm ấm quen thuộc, cô mèo nhỏ liền cuộn mình lại sâu hơn rồi như con sâu đo bò vào lòng Hoàng Nam, rúc đầu vào lồng ngực săn chắc của anh và dụi dụi. Miệng không nói lời gì, chỉ chẹp chẹp hai tiếng rồi thôi. Hoàng Nam cảm thấy tiếng thở dài của cô vợ trong lòng. Anh tìm một tư thế ngồi dễ chịu hơn rồi nhẹ giọng hỏi:
- Có chuyện gì kể anh nghe?
Vừa dứt lời, Lê Nhi đã cuộn mình sâu hơn rồi khẽ đáp:
- Em ước mình có thể trẻ lại, thật ấy. Chứ sống giờ thấy mệt mỏi kinh khủng.
Hoàng Nam bật cười trước cái lý sự như bà già của vợ. Anh liền xoa xoa mái tóc mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/our-story-chuyen-cua-doi-ta/2201854/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.