3.1 Khi ấy nhận được áo của Hoàng Nam xong, tối về Lê Nhi lần đầu tiên tự giác mang chồng quần áo bẩn lên phòng giặt. Cô cho tất cả quần áo bình thường vào máy rồi đặt chế độ giặt và sấy. Còn chiếc áo của Hoàng Nam thì cẩn thận để vào một cái chậu rồi xả nước vào. Sau đó, cũng lần đầu tiên trong đời Lê Nhi giặt áo cho một người con trai ngoài bố và em trai.
Sáng hôm sau khi Lê Nhi tỉnh dậy thì chiếc áo đã khô và thơm tho sạch sẽ. Cô khẽ mỉm cười hài lòng ôm chiếc áo vào trong ngực rồi đến lớp sớm. Mắt liếc một cái đã thấy Hoàng Nam đến sớm hơn, đang ngồi đó làm bài. Cô ngồi xuống cạnh cậu, khẽ khàng đặt chiếc áo được gấp phẳng phiu ra:
- Cảm ơn cậu nhiều.
Hoàng Nam chỉ gật đầu, cũng không ừ hữ gì thêm, khẽ khàng mặc chiếc áo rồi lại tiếp tục làm bài. Nhưng chỉ có Lê Nhi thấy, hai cái tai cậu đang đỏ bừng kìa. Con người này thật dễ thương quá mà.
3.2
Một ngày nào đó Lê Nhi rảnh rỗi, sau khi xem tập cuối phim Trung Quốc máu chó gần trăm tập về một "người thứ ba" thì đứng dậy làm bữa sáng. Rồi đột nhiên cô nhớ ra một chuyện quan trọng: Hình như ngày xưa Hoàng Nam có rất nhiều "vệ tinh" nhảy nhót xung quanh?
Đúng vậy, rất nhiều. Vẻ mặt đẹp chính là tội ác! Cô vợ nhất thời bị rối loạn hormones phụ nữ sau kết hôn liền chạy lên phòng ngủ, Hoàng Nam đã tỉnh, đang ngồi đọc báo mạng. Cô lập tức nhảy lên người anh rồi tra hỏi:
- Em xem hết tập cuối rồi.
- Tốt lắm, từ nay đừng dậy sớm quá, anh không ngủ được. - Người nào đó tỉnh queo đáp lại.
A, cô ngại ngùng! Sao anh có thể nói thẳng ra như vậy chứ?
3.3 - Này, anh đừng tưởng nói lời ngon tiếng ngọt thì em bỏ qua nhé, khai mau cho em, từ sau khi lấy em anh có còn giao du gì với Hạ Linh không đấy?3
Hoàng Nam nhíu mày bỏ máy điện thoại ra, sau đó dùng hai tay áp vào má cô:
- Em lại làm sao đấy? Sao tự dưng hỏi đến Hạ Linh?
- Em phòng ngừa! - Lê Nhi bực bội gạt tay ông chồng ra, rồi chỉ tay vào ngực anh chọt chọt - Khai mau, anh có gian tình gì không đấy?
- Không có. - Hoàng Nam nhất thời ngồi thẳng như trong quân đội, nghiêm túc giương đôi mắt nhìn Lê Nhi.
Cô vợ nhỏ nheo đôi mắt lại thành đường chỉ, dí sát mặt vào gần anh. Hoàng Nam khẽ thở ra hít vào, bắt gặp hương thơm ngọt của ai đó thì lại không kìm nổi, hôn một cái.
- Lê Nhi, anh chỉ yêu mình em và cũng chỉ có mình em là vợ, đừng đi suy diễn lung tung nữa. Với cả, anh đói rồi.1
A, hình ảnh không phù hợp với trẻ nhỏ, cắt!1
3.4+
Hoàng Nam ngày đi học có rất nhiều "vệ tinh" quay xung quanh. Những người khác căn bản đều chỉ dám tương tư thầm vì ngay từ những ngày đầu gian tình giữa cô và Hoàng Nam đã mạnh mẽ đến mức ai cũng nghiễm nhiên cho cô là bạn gái anh, đối với chuyện hiểu lầm này Lê Nhi lại mừng thầm trong bụng, thật là cầu còn không được mà! Lê Nhi càng hạ quyết tâm sẽ tỏ tình với Hoàng Nam, đánh nhanh thắng nhanh, biến giả thành thật là cách tốt nhất để ôm "mỹ nam" về dinh. Nghĩ là làm, Lê Nhi ngây ngô viết vào một tờ giấy nhỏ xinh xắn: "Hoàng Nam, tớ thích cậu." Định bụng ngày mai sẽ đưa, sau đó cô cho vào hộp bút rồi kéo khoá lại.
Lê Nhi sau khi mỉm cười tạm biệt Hoàng Nam thì hí hửng nhảy ra bến xe bus trước cổng trường đợi. Cô rất vui vẻ đi, mối quan hệ giữa cô và anh đang dần thân thiết hơn. Cô cứ giữ tâm trạng vui vẻ đó cho đến khi ngồi lên xe thì cô bàng hoàng nhận ra, chết rồi, để quên hộp bút trên lớp!
Vậy là lại xin xuống xe trong ánh mắt kì dị của phụ xe và ánh mắt muốn đốt cháy thế giới của bác tài. Lê Nhi chạy bán mạng về trường. Bóng tối dần bao phủ con đường, đèn trước cổng trường được bật sáng, tất cả dường như đã về nhà. À không, còn hai người kia là ai đây?
Một nam một nữ? Đủ kích thích! Lê Nhi rón rén lại gần để nhìn rõ khuôn mặt hai người đó.
Đùng!!! Một tiếng nổ kinh thiên vừa diễn ra trong đầu nhỏ của Lê Nhi, đó chẳng phải là... Là... Hoàng Nam sao? Còn kia, Hạ Linh chứ ai? Lê Nhi cảm thấy đôi tay của mình cũng đang run rẩy theo. Đột nhiên trong lòng trào lên cảm giác chua xót không nói được thành lời.
Cô không nghe rõ họ nói gì cả, chỉ kịp nhìn thấy nụ cười của Hạ Linh thật xinh đẹp và bóng lưng của Hoàng Nam. Cô không nhìn rõ mặt anh, nhưng cô đoán anh sẽ rất vui. Chuyện, làm gì có ai thấy gái trước mắt mà không vui?
Lê Nhi cũng chẳng nhớ rõ cô đừng đó bao lâu hay sau đó cô như nào, cô chỉ biết là cô thật sự đã khóc, vì có vị mặn ở khoé miệng. Lê Nhi thảng thốt đưa tay lên quệt đi hết nước mắt. Chính bản thân cô cũng không ngờ chỉ vì Hoàng Nam mà có thể xúc động mạnh như vậy.
- Cậu không tìm thấy cái này à? Tôi cầm đây rồi, nín đi nào.
Giọng nói quen thuộc càng khiến Lê Nhi khóc dữ dội hơn, nhưng dường như có sự tức giận vô hình nào đó khiến cô nín đúng lúc, chỉ còn tiếng nấc trong cổ họng.
- Đây này. - Thấy cô không nói gì, Hoàng Nam liền đưa hộp bút ra trước mắt cô. Lê Nhi thấy vậy chỉ lẳng lặng giật nhẹ, không nói gì thêm trực tiếp quay đầu định về. Hoàng Nam thấy kì lạ, cô bạn cùng bàn hôm nay kì lạ. Bình thường cô nàng sẽ quấn quanh anh kể chuyện huyên thuyên rồi cười ngốc nghếch cơ mà? Sao hôm nay lại thành như này?
- Rốt cuộc cậu có chuyện gì? Cậu lại làm sao đấy, tôi đang hỏi cậu.
Hoàng Nam cũng không hiểu vì sao mình mất bình tĩnh như thế. Có lẽ vì anh không thu hút được sự chú ý của cô ư? Hay vì thấy cô khóc thì cũng chẳng dễ chịu gì? Nhưng mà dù sao thì anh cũng đã thành công khiến cô bực tức thêm rồi, vì cô đang nhìn anh một cách đầy... phẫn nộ.
3.5
- Cầm lấy đi, rồi sau đó tiếp tục đi theo Hạ Linh đi, tôi tự về được rồi. Tạm biệt.
Cô gái nhỏ mở cái hộp bút ra rồi đưa cho Hoàng Nam một mảnh giấy, nói rồi bỏ đi thẳng ra bến xe bus. Anh khó hiểu mở tờ giấy ra. Ánh đèn đường không đủ sáng nhưng Hoàng Nam cảm giác các con chữ ấy như có gắn thêm đèn vậy.
E hèm...
Hoàng Nam khẽ hắng một cái, gấp gọn mảnh giấy cho vào túi rồi bước đến bên Lê Nhi. Cô gái này là đang... ghen sao? Mẹ của Hoàng Nam rất thích xem phim tình cảm, mỗi lần thấy mẹ cười khi nam chính ghen tuông thì Hoàng Nam thấy rất nhạt, chuyện đó đáng cười thế sao. Nhưng đến hôm nay, thấy con nhím nhỏ này xù gai ra thì anh mới biết là thú vị như thế.1
- Này, tối rồi, bus không còn chuyến nữa đâu.
- Vậy tôi đi bộ về, cậu cũng về đi.
Lê Nhi lách mình qua định bỏ về thì bị kéo giật lại:
- Này, nói một câu như thế rồi bỏ đi là được à. - Hoàng Nam đưa mặt gần sát vào cô rồi nói tiếp. - Nếu tôi nói tôi và Hạ Linh không có gì thì sao?
- Đâu phải chuyện của tôi? - Lê Nhi bực bội giãy khỏi vòng tay của anh nhưng bất thành.
- Nhưng cậu vừa đưa tôi mảnh giấy kia, và tôi cảm thấy cần thiết khi phải cho cậu biết một điều-
- Cậu không thích tôi chứ gì, tôi biết mà, cả trường ai chẳng nói tôi là vịt bầu còn cậu như là hoàng t-
Lê Nhi đang nói hăng say thì bên má trái cảm thấy có vật gì lạnh và mềm chạm nhẹ vào. Đến lúc cô nhận thức được thì chỉ thấy khuôn mặt đẹp dưới ánh đèn đang cười xấu xa rồi nói:
- Tôi biết cách làm cậu trật tự sau này rồi.1
---
- Anh xấu tính, em còn sắp phải đi làm. - Lê Nhi cuốn tròn mình trong chăn chỉ để lộ ra cái mặt nhăn nhó.
- Sếp em không phải bạn thân em sao? - Ai đó lười biếng đứng dậy mặc đồ sau một "bữa sáng".
- Nhưng mà cũng đừng để sáng nào em cũng bị cả phòng trêu chứ, nhất là mấy bà chị chưa có chồng thể nào cũng hùa vào trêu em, tất cả là do anh hết, em khôn---
Lại bị ai đó "nuốt" mất lời, quá ồn ào.
- Anh đã nói sau này cưới em về anh biết cách làm em trật tự mà.
Ai đó cười vui vẻ rồi xách cặp đi làm, không quên hôn gió một cái:
- Tớ yêu cậu, vợ.
Đến khi anh đóng cửa rồi Lê Nhi vẫn có thể tưởng tượng ra khuôn mặt đang khoái trí vì trêu được cô của anh. Được rồi, là anh lúc nào cũng ỷ thông minh và bá đạo hơn để ăn hiếp cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]