Quỳnh Hoa cùng NgôGiải Phóng về thôn Hạo Sơn đã hơn một tháng. Tên của Quỳnh Hoa khi ở quê vẫn là Cùng Hoa. Cuộc sống của cô và thầy tuy đơn giản nhưng vui vẻ.Ngô Giải Phóng lại trở về với cuộc sống trước kia. Thuốc lá mà ông hayhút ở thành phố đã hết, ông lại tìm gói thuốc lào mà mình vứt lúc trước. Trước khi lên thành phố, ông đã bán hết gà trong nhà, bây giờ đã hếtmùa nuôi gà con, ông muốn nuôi gà thì phải chờ tới mùa xuân năm sau mớicó gà con để mua. Mỗi khi ông đi từ chuồng dê sang chuồng gà, nhìn cáichuồng trống trơn, trong lòng lại cảm thấy khó chịu. Nơi đây từng là“ngân hàng gà con” của ông. Bây giờ “ngân hàng” phá sản rồi, vị “tổnggiám đốc ngân hàng” như ông làm sao mà vui cho nổi?
Cuộc sốnghằng ngày của Ngô Giải Phóng đều do một tay Cùng Hoa lo liệu. Cùng Hoatheo lời dặn của bác sĩ, sắp xếp việc ăn uống, ngủ nghỉ cho ông. Để đảmbảo hằng ngày Ngô Giải Phóng nạp đủ lượng prôtêin vào người, trong cănnhà nhỏ rách nát thường xuyên có mùi thơm của thịt. Ở thôn Hạo Sơn, đâylà cái mùi mà chỉ ngày tết hay giỗ chạp người ta mới ngửi thấy. Mấy conchó nhỏ nhà hàng xóm đều bị mùi hương quyến rũ mời gọi, lúc nào cũngquanh quanh quẩn quẩn trước cửa nhà Cùng Hoa.
Sự thay đổi trongcuộc sống của nhà Ngô Giải Phóng khiến người trong thôn đều vô cùngngưỡng mộ. Họ thầm tự trách mình: Sao nhà mình không sinh được đứa congái giỏi giang như Cùng Hoa nhỉ? Trong mắt các bà dì, bà cô của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-nha-bo-truong/3078447/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.