Trong ba công việccấp bách phải làm mà Vương Hãn Đông đặt ra, đã có hai việc đi vào giaiđoạn thực thi. Sau khi kí kết hợp đồng bảo lãnh cho Ngũ Văn Hổ, ông tavà Chương Kiến Quốc đều kiếm được một khoản tiền kha khá. Vì tiền vàoquá nhiều, chính ông cũng không biết hiện nay hai người có bao nhiêutiền. Không hiểu rõ tình hình tài chính của chính mình là một hiện tượng phổ biến trong giới tham quan ngày nay, cũng giống như với một ngườiđàn bà coi tiền là sinh mạng như Thẩm Thái Hồng, bà cũng chỉ biết góicẩn thận số tiền mà Từ Văn Tuấn và Từ Thẩm Bình mang về, bên ngoài viếtbao nhiêu tiền, tên người biếu rồi cất vào hòm, bình thường bà chỉ đếmcác con số bên ngoài chứ ít khi đếm cụ thể số tiền bên trong. Đó cũng là lí do vì sao sau khi Quỳnh Hoa đã “lấy” đi chín vạn tệ khá lâu mà ThẩmThái Hồng vẫn không phát hiện ra. Số tiền của bọn tham quan cuối cùngvẫn phải do viện kiểm sát đếm giúp họ.
Vì hai việc trước đó đã cơ bản hoàn thành, bây giờ Vương Hãn Đông cần phải nghĩ tới việc thứ ba,trước khi kết thúc nhiệm kì ở đây, ông cần tranh thủ thời gian để chenchân được vào Cục Giao thông. Trong mối quan hệ tam giác giữa Vương HãnĐông, Chương Kiến Quốc và Từ Thẩm Bình, phía Chương Kiến Quốc đã đồng ýcho ông vào Cục Giao thông, việc tiếp theo phải làm là lợi dụng sức mạnh của Từ Thẩm Bình, qua được cửa ải của Từ Văn Tuấn. Vương Hãn Đông biếtrất rõ câu nói truyền miệng trong xã hội: “Vừa chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-nha-bo-truong/3078440/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.