1 giờ chiều hắn đang nằm ườn trên sân thượng thì Duy chạy đến
- A Phong đi bar đi em Sera nhớ mày lắm đó_
Duy cười đắc ý nhìn hắn
- Không rảnh_
Hắn lạnh lùng trả lời đôi mắt vẫn nhắm nghiềng lại
Lại là cái giọng buồn nôn ấy, Duy thầm nghĩ
- Mày bị sao vậy Phong..cái này cũng không..cái kia cũng không thế rốt cuộc mày muốn cái gì?_
Duy tức giận quát,chỉ vì cậu lo cho hắn sợ hắn buồn nhưng hắn lại chả thèm để cậu trong mắt hắn một giây đều đó làm cậu rất buồn nên bực bội bỏ đi
Thằng khốn nạn, đừng mong bố lại để ý đến mày
- Quay lại đây_
Hắn vẫn nhắm mắt nhưng giọng điệu thì không còn lạnh lùng thay vào đó là sự bực tức
Bố biết ngay Mà, Duy ranh mãnh cười
- Có thế chứ.._
Nhưng quay người lại Duy lại cười rạng rỡ nhìn Dương thiếu, vì đối với hắn cậu lúc nào cũng thành công khi giở chiêu trò này,tuy hơi trẻ con chút nhưng xài tốt
- Đi_
Hắn chả thèm để ý đến khuôn mặt giả tạo ngây thơ vô số tội của Duy.Chân bước nhanh xuống gara lấy chiếc lamborghini của mình phóng đi trước
Sau gần vài chục phút đua với gió hắn đã có mặt trước cửa một quán bar lớn nhất nhì nước
- RẦMMM..._
cánh cửa bar bị đá xuống không thương tiếc làm mọi người trong quán đều quay đầu lại nhìn rồi rất nhanh chóng lâm vào tình trạng chết lâm sàn
- ĐẠI CA ĐÃ TRỞ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-khong-biet-cuoi/2459076/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.