Phải mất một khoảng thời gian khác dài cả ba người mới có thể đều khiển cảm xúc của mình nhưng cả ba đều cảm thấy một thứ cảm xúc khó chiệu khi nhìn thấy hắn ân cần chăm sóc cho nó..
Chiều hôm đó hắn,nó,Nhi,Kiên và Duy đang cùng nhau dạo chơi ở trung tâm thương mại Queen
- Haz...osin của mày cũng đã ok rồi hay là chúng ta đi xả láng bữa đi_Duy khoác vai hắn cười
- Đúng đó..đúng đó xả láng đi..._Nhi hùa theo
- Đi Bar quẩy đi..._Kiên tiếp lời
- Thôi đi_Hắn lạnh lùng nói rồi kéo nó đi để lại ba người kia miệng vẫn còn há nhìn hắn
- Thôi mà Phong đi chơi đi..bạn bè lâu ngày mới gặp lại mà_Nhi giả giọng mè nheo ngọt ngào nhìn hắn
- Đúng đó Phong_Kiên và Duy cũng làm mặt cún con nhìn hắn làm hắn hơi nguôi lòng nhưng bỗng nghĩ tới nó ở nhà một mình sẽ buồn nên thôi định quay sang kéo nó đi thì lại nhíu mày"Haz..cô ta lại chạy đi đâu nữa rồi.." sau đó chạy đi tìm nó nhưng chưa chạy được vài bước đã nhìn thấy nó đang đứng say sưa trước một cửa hàng nhìn chằm chằm cái gì đó
- Cô đang làm gì vậy_Hắn diệu dàng hỏi nó còn nó thì chỉ tay vào cái gì đó
- À..cô muốn vẽ tranh à?_Hắn xoa đầu nó nở nụ cười tươi tắn làm cô nhân viên thoái đỏ mặt đứng ngay người ra
Còn nó thì chỉ khẽ gục đầu đôi mắt vẫn vô cảm khuôn mặt thì lạnh lùng...
- Nhưng mà vẽ tranh rất rất tốn thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-khong-biet-cuoi/2459053/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.