Nó từ lúc bỏ đi khỏi hội trường đến giờ đã 4tiếng đồng hồ về nhà tự nhót mình trong phòng mặc cho hắn ngoài cửa hăm doạ
- Hoàng Nguyệt Anh..Hoàng Nguyệt Anh...Hoàng Nguyệt Anh_Nó ngồi trên giường lẳm bẳm mắt thì dán vào sợi dây chuyền đang lắc la lắc lư trước mặt mình
- Hoàng Nguyệt Anh...Thật ra ta là ai? Ta là ai? Sao ta không nhớ gì hết vậy.._Đôi mày thanh tú của nó khẽ cau lại giọng nó cao lại cất lên nhưng khuôn mặt và đôi mắt của nó không còn sự vô cảm như mọi khi mà thay vào đó là sự bối rối bất cần đúng như là biểu hiện của một thiếu nữ 16 tuổi thật sự
Sáng hôm sau vì là ngày nghỉ nên nó và hắn đã bị Nhi,Duy,Kiên lôi đi chơi và nơi đến cũng không phải là nơi nào xa lạ điểm đến là khu vui chơi Angel (thiên thần) mà lần trước hắn đưa nó đến
- Oh....haha... Quẩy thôi..._Nhi cười khúc khích múa nhảy lung tung,Duy và Kiên cũng xoay tròn như hai đứa trẻ với Nhi còn nó và hắn vẫn như thế một người luôn muốn làm cho người kia cười bằng đủ mọi trò còn một người thì luôn trưng bộ mặt vô cảm thờ ơ
- Biết hôm nay là ngày gì không_Nhi hí hửng cười hỏi
- Ngày 18 tháng 10_Kiên ngay thơ rút phone ra nhìn rồi cười nói
- H..thì ai mà không biết hôm nay là 18 tháng 10_Nhi cáu nói
- Chứ là ngày gì? Ngày anh hùng giải cứu trái đất à? Hay ngày chúa ra đời? Ha..Hay là ngày tận thế? Hay là ngày có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-khong-biet-cuoi/2459041/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.