Còn hắn sau khi nó bỏ đi thì mới hối hận vì đã tát nó hắn gần như điên loạn lại chạy như điên đi tìm nó nhưng kết qủa lại là 2 chữ " vô vọng"
Còn nó chạy mãi chạy mãi đến một căn biệt thự củ kĩ có vẻ như là đã bị bỏ hoang từ lâu,căn biệt thự màu xanh rất rộng...
Nó từ từ bước vào căn biệt thự sau đó rất nhanh tiến vào 1 căn phòng chứa đồ cũ nát,sau lại dùng tay vẹn nhẹ vào cái nút nhỏ bên vách,rất nhanh trước mặt nó hiện ra 1 căn hầm rộng,bên trong căn hầm và 1 lối đi nhỏ được thắp sáng bằng nến nó đi mãi đi mãi khoảng hơn 1tiếng đồng hồ mới tới 1 bật thang sau đó nó bước lên trừng bật thang nhỏ nhưng nó vẫn hơi chần chừ không muốn bước vì nếu nó bước lên thì mọi thứ thật sự sẽ thay đổi nó sẽ trở lại là nó của trước đây.Nhưng bỗng đầu nó hiện lên hình ảnh của nó rồi tới papa,mama và Rin..nó không biết chọn ai đây mớj chính là đều nó phân vân kể từ khi nó lấy lại trí nhớ và rồi nó cũng quyết định nó muốn trở lại đúng với bản thân mình để...
Rất nhanh nó bước lên trên là một căn phòng màu đen sạch sẽ phòng chỉ vỏng vẹn có 1 chiếc giường,1bàn trang điểm,1tủ đồ và 1 lọ hoa hồng đen vẫn còn tỏa hương thơm.Nó từ từ ngồi xuống bàn trang điểm tay gở sợi dây chuyền xuống đôi mắt đen vô hồn nhìn thằm chằm sợi dây đang lắc lư
- Ren.phải ta là Ren..._Nó khếch môi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-khong-biet-cuoi/2459028/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.