Thời gian 2 từ rất ngắn nhưng cũng dài nhưng lại qua rất nhanh,không ai có thể thể làm chủ được thời gian và nó cũng không làm chủ được thời gian...
Thời gian cứ thế trôi qua...hôm nay nó vẫn như vậy vẫn lạnh lùng đến đáng sợ đôi chân thon dài khẽ bước chậm rãi trên con đường tối không 1 bóng người ngoại trừ cái bóng đen ẩn trong màng đêm của nó..nó cứ thế bước đi cho đến khi trước mặt hiện ra 1 bãi đất trống đầy những thứ đổ nát..nó đứng đó nhìn vào bãi đất trống đầy đổ nát mà nước mắt lại bất giác chảy xuống nhưng cũng rất nhanh bởi những cơn gió lạnh lẽo nơi vùng hoan.
- mọi người con về rồi.._Nó bước tới nơi đổ nát rời ngồi bệt xuống nước mắt lại từ từ tuông ra đôi mắt tím lạnh lùng lại nhìn xuống nền đất,bàn tay nhỏ bé cũng khẽ lướt lên mặt đất 1 cách nhẹ nhàng như đang chạm vào vật gì qúy giá vậy..và nơi này không phải nơi nào xa lạ với nó mà chính là nơi từng mang đến cho nó hạnh phúc..tiếng cười và cả sự yêu thương..là nhà của nó và cũng là nơi chôn đi hạnh phúc của nó nơi chôn thân của cả đại gia đình Hoàng gia nơi papa nó đứt hơi thởi cuối cùng...và cũng là nơi nó đón lần sinh nhật cuối cùng với gia đình và cũng chính là ngày này 6 năm trước trở thành địa ngục..
Hôm nay là ngày đó. Là sinh nhật của nó ngày nó bước sang tuổi 16 ngày mà nó không mong muốn nhất trên đời bởi nếu nó không có trên đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/osin-khong-biet-cuoi/2459008/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.