Hàn Tử Thần bắt lấy một bàn tay không yên phận của cô, cắn vào ngón tay cô một cái.
"Không yên phận."
"..."
An Nhĩ Thuần cười xảo trá một cái rồi nâng người lên, đè hắn xuống dưới thân mình.
Quả nhiên, cô không thể đọ sức với hắn sòng phẳng được.
Lúc này một tay hắn cầm lấy tay cô, tay kia còn phải chịu sức nặng của cơ thể làm sao có thể thắng được cô chứ.
Nhìn người đàn ông nằm dưới thân mình, An Nhĩ Thuần thật muốn đè hắn ra mà.
Aaaa... sao cô lại có suy nghĩ bậy bạ vậy chứ.
"Gấu nhỏ, em có biết mình đang làm gì không?"
"..."
Lại cái biệt danh đó, không biết được Hàn Tử Thần lấy đâu ra nữa.
Đó là chuyện của mấy ngày trước đây, lúc đó cô đang xem xong cái bộ hoạt hình về gia đình gấu, An Nhĩ Thuần đến tuổi này vẫn còn xem hoạt hình là có lí do cả đấy, cô muốn trải qua cái họi là 'tuổi thơ dữ dội' một lần cho biết.
Sau đó, chắc là vì số lần mà cô và Hàn Tử Thần lăn giường tăng đáng kể rồi một hôm, lúc đó cô đang rất mệt sau khi bị ăn no nê đột nhiên cô không hiểu sao cô lại thốt lên.
"Đồ Gấu tham ăn."
Hazz... tất cả là cô đều tự đào hố chôn mình cả.
Cứ nghĩ rằng Hàn Tử Thần sẽ tức giận rồi không quan tâm cô mấy ngày tới nữa nhưng sau đó, cô mới biết được vô sỉ là gì.
Nhờ cái biệt danh mà cô đặt cho hắn, Hàn Tử Thần quang minh chính đại nói với cô.
"Gấu nhỏ, Gấu tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-yeu-quy-vo-yeu-chong-rat-nhieu/1301996/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.