5 giờ sáng, xe taxi dừng lại tại biệt thự Cố gia, Vân Vy trả tiền rồi nhanh chóng bước tới cổng. Cô chần chừ một lúc sau đó mới ấn chuông. Nhưng ấn mãi không thấy ai ra mở cửa, cô bắt đầu điên cuồng đập cổng.
Cuối cùng cũng có người xuất hiện mở cửa rồi, người đó chính là Cố Thừa Duật. Trời đông vào sáng sớm vô cùng lạnh lẽo, Cố Thừa Duật chỉ mặc mỗi áo sơ mi màu đen, bước ra mở cửa với khuôn mặt nhăn nhó. Có lẽ hắn rất mệt mỏi, mới chợp mắt được một chút thì lại có người bấm chuông làm phiền.
Nhưng khi hắn nhìn thấy người trước mặt là Vân Vy, hắn hơi đứng hình một lúc. Vân Vy cũng vậy, cô ngẩn người nhìn Cố Thừa Duật. Trời lạnh như vậy mà hắn chỉ mặc mỗi áo sơ mi, nhỡ bị cảm lạnh thì sao?
Cô có chút bối rối quay mặt đi né tránh, sau đó Cố Thừa Duật lên tiếng:
- Em vào nhà đi.
Khi Vân Vy xuống sân bay thì trời vẫn đang mưa, cô có dầm mưa để bắt taxi. Nhưng bây giờ trời đã tạnh rồi, vào mùa đông nên 5 giờ sáng trời vẫn còn rất tối.
Vân Vy liền bước theo sau Cố Thừa Duật, cô quay người đóng cổng lại. Bước vào nhà, cô hơi sững sờ một lát. Đã 2 tháng rồi nhưng nơi này vẫn như cũ, không có thay đổi. Chứng tỏ rằng...2 tháng nay không có người phụ nữ khác xuất hiện bên cạnh Cố Thừa Duật. Tại sao cô lại cảm thấy tâm trạng của mình vui như vậy?
- Áo của em ướt hết rồi, lên phòng thay đồ khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722999/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.