Khuôn mặt Mạc Y Y tái mét như vừa gặp ma quỷ, lập tức nhìn xuống người đàn ông đang cùng mình ân ái. Khuôn mặt lạ lẫm này khiến cho cô ta hoảng sợ. Cô ta lập tức chạy ra khỏi giường:
- Cố tổng, chuyện này... em... em không hề biết gì cả... Thật đấy!
Người đàn ông khi nãy quấn quýt bên Mạc Y Y, không phải là Cố Thừa Duật.
Hàn Dạ Ảnh đứng bên cạnh Cố Thừa Duật, anh ta tựa lưng vào cửa, khẽ lắc đầu:
- Thật đáng tiếc.
30 phút trước...
" Mạc Y Y đã rời đi để lấy rượu, Cố Thừa Duật lại châm một điếu thuốc, lạnh lùng nói:
- Tôi cần cậu giúp một chuyện.
Hàn Dạ Ảnh vừa uống rượu vang vừa trả lời:
- Chuyện gì, sao sắc mặt cậu nghiêm trọng thế?
- Lát nữa giúp tôi tráo rượu.
Cố Thừa Duật không trả lời câu hỏi của Hàn Dạ Ảnh, thẳng thừng nói. Hắn rít một hơi thuốc rồi nhả ra, nói một cách chắn chắn rằng lát nữa Mạc Y Y sẽ bỏ thuốc vào rượu.
Hàn Dạ Ảnh thốt lên đầy kinh ngạc:
- Cô gái lúc nãy ư? Sao cậu chắc chắn là cô ta sẽ bỏ thuốc?
- Bảo cậu tráo rượu thì cứ tráo rượu đi, hỏi nhiều làm gì?
Cố Thừa Duật quay sang lườm Hàn Dạ Ảnh một cái, nhưng càng khiến cho anh ta tò mò hơn nữa.
- Này, đột nhiên hôm nay cậu mang cô thư ký của cậu tới đây, rốt cuộc là có mục đích gì?
Hàn Dạ Ảnh ban đầu cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng cứ tưởng Mạc Y Y là người phụ nữ của Cố Thừa Duật thật nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722996/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.