Người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan hoàn hảo. Trên người hắn mặc âu phục màu xám, toàn thân toả ra khí chất vương giả. Người đàn ông vừa bước vào, lập tức toàn hội trường ồ lên sửng sốt. Khuôn mặt ai cũng tái mét lại trông rất khó coi.
Người đàn ông này chẳng phải là người mà bọn họ đang tìm mọi cách để sa thải sao?
Người đàn ông bước vào, liếc nhìn xung quanh một lượt bằng ánh mắt sắc lạnh. Không ai dám hé một câu nào, ngay cả Hắc Sát sắc mặt cũng tối sầm lại. Bầu không khí chỉ còn sự chết chóc nghẹt thở.
- Cố tổng...?
Không thể nào, không phải Cố Thừa Duật đang nằm ở bệnh viện ư? Hắc Sát chắc chắn Cố Thừa Duật không thể tỉnh lại nhanh thế được. Vậy mà...
- Chà, nơi này đông vui thật đó.
Người đàn ông cười lạnh, liếc nhìn Vương Hạo. Ông ta sợ hãi lập tức cúi đầu:
- Cố tổng, cuối cùng ngài cũng xuất hiện rồi. Chúng tôi rất vui mừng ạ...
- Phải không?
Sau đó người đàn ông lại cười, đảo mắt nhìn sang Hắc Sát:
- Tiếc là đã khiến Hắc tổng thất vọng rồi. Ngày hôm nay tôi còn ngồi đây, cho nên cuộc họp này...không tính!
Tất cả mọi người đều sửng sốt, bao gồm cả Ôn Hằng và Vũ Luận.
Câu nói của hắn khiến cho lão Vương không phục, ông ta liều mạng phản bác:
- Nhưng Hắc tổng mới là người nắm giữ số cổ phần nhiều nhất mà...
- Chậc chậc lão Vương à, ông già rồi lú hay gì?
Không để cho Vương Hạo nói hết câu, hắn đã cắt ngang lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722989/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.