(98)
Vân Vy cả đêm ở bệnh viện chăm sóc cho An Phương, may mà được đưa đến bệnh viện kịp nên cô ấy đã qua khỏi cơn nguy kịch, nhưng giờ vẫn chưa tỉnh. Nhìn An Phương được một lúc, cô sực nhớ tới Cố Thừa Duật. Lòng cô lo lắng không yên, liền gọi điện hỏi Vũ Luận xem sao.
Vũ Luận lúc này cũng đang chăm sóc Cố Thừa Duật, hắn cũng đã tỉnh được một lúc.
- Thiếu gia...
- Nói với cô ấy là tôi không sao.
Cố Thừa Duật tựa người lên gối, khó nhọc nói. Vết thương đã được băng bó cẩn thận lại, nhưng nếu không cẩn thận thì nó sẽ lại rỉ máu.
Vũ Luận chỉ biết nghe lời, trả lời lại Vân Vy y như thế. Đầu dây bên kia, Vân Vy thở phào nhẹ nhõm. Không sau là tốt rồi, cô không muốn mang ơn hắn. Bởi vì...cô muốn chính tay mình trả thù cho cha.
Tất cả đau khổ trước kia lại cứ thế ùa về trong cô, khiến cô đau đớn suốt cả đêm không chợp mắt được.
Cô rất sợ những khi một mình ở bệnh viện, tại nơi này đã có bao nhiêu kí ức đen tối đối với cô. Nhưng vì An Phương, cô phải gác lại tất cả nỗi đau để ở đây chăm sóc cô ấy.
Bây giờ cô mới sực nhớ ra một vấn đề quan trọng nữa. Tại sao lúc đó số điện thoại gọi cho cô là Hắc Khải, nhưng khi tới nơi lại là Hắc Sát. Hai người này đều họ Hắc nữa...
Chẳng lẽ bọn họ là anh em?
Vân Vy không chắc, cô muốn tự mình tới hỏi Hắc Khải. Nhưng cô cũng không biết Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722982/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.