Bệnh viện...
Vũ Luận đã được băng bó vết thương cẩn thận từ hôm qua, chỉ là trúng đạn ở cánh tay cũng không nặng lắm. Cửa phòng bệnh mở ra, Ôn Hằng cầm theo đồ ăn sáng và hoa quả bước vào.
Vũ Luận cũng cảm thấy hơi bất ngờ, trước giờ anh và Ôn Hằng là đối thủ của nhau, luôn tranh nhau xem ai hoàn thành công việc tốt hơn. Không ngờ hôm nay anh bị thương, Ôn Hằng lại là người đầu tiên tới thăm anh.
Ôn Hằng chán ghét liếc nhìn Vũ Luận bằng nửa con mắt:
- Là thiếu gia bảo tôi tới, không thì tôi cũng chẳng thèm tới nhìn mặt anh.
Giống như Vũ Luận, Ôn Hằng cũng là thuộc hạ thân cận bên cạnh Cố Thừa Duật. Ôn Hằng cũng là một người thuộc hạ trung thành, chỉ là lựa chọn sai theo Mạc Y Nhiên. Cố Thừa Duật đã nghi ngờ Mạc Y Nhiên rồi thì nhất định sẽ nghi ngờ cả Ôn Hằng, cho nên hắn không giao những việc quan trọng cho Ôn Hằng nữa.
Nhưng Cố Thừa Duật cũng biết chuyện hai thuộc hạ này của mình đối đầu nhau, cho nên hôm nay mới cố tình kêu Ôn Hằng tới thăm Vũ Luận.
Vũ Luận cười khẩy:
- Tôi bị thương chắc anh vui lắm phải không?
- Ờ, rất vui.
Ôn Hằng gật gù, mặt tỉnh bơ nói. Vũ Luận nghe vậy thì không khỏi tức điên lên:
- Thôi mau mau cút đi.
- Ờ, vậy tạm biệt.
Ôn Hằng để lại đồ rồi nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng bệnh của Vũ Luận. Tới đây Ôn Hằng mới khẽ thở dài một cái, suy ngẫm lại những gì đã xảy ra. Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722974/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.