Mạc Y Nhiên được Cố Thừa Duật đưa tới bệnh viện, Vân Vy đứng bất động hồi lâu rồi cũng đi theo.
Lúc này ngoài hành lang chỉ có mình Vân Vy và Cố Thừa Duật, cả hai không nhìn mặt nhau, cũng không nói gì với nhau cả. Thỉnh thoảng Vân Vy lén liếc trộm Cố Thừa Duật một cái, chỉ thấy Cố Thừa Duật đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng cấp cứu đang đóng chặt lại.
Vân Vy hít một hơi thật sau rồi chậm chạp bước tới trước mặt Cố Thừa Duật. Vốn dĩ cô có rất nhiều điều muốn hỏi hắn, nhưng bây giờ đứng trước mặt hắn rồi cô lại không biết nên nói gì nữa.
Vân Vy cắn môi, thất thần ngước lên nhìn vào cánh cửa phòng cấp cứu:
- Cô ấy sẽ không sao đâu.
Cố Thừa Duật lúc này mới di chuyển tầm mắt tới người Vân Vy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô chằm chằm. Vân Vy không né tránh, cô cũng nhìn Cố Thừa Duật. Sau hơn 10 tháng không gặp, hình như người đàn ông này lại thay đổi rồi. Trên người hắn toả ra hàn khí lạnh lẽo khiến cho người khác muốn lại gần nhưng lại không dám.
Nhưng dường như là cô đang muốn ngắm nhìn hắn thêm chút nữa, cho dù thứ cô nhận lại chỉ là ánh mắt lạnh lẽo tựa như người dưng.
Cố Thừa Duật quay sang chỗ khác không nhìn cô nữa, hắn chỉ cất giọng trầm thấp:
- Sao cô biết là cô ấy không sao?
- Là bởi vì...
Vân Vy vốn đang định giải thích thì lúc đó cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước tới với nét mặt cực kì nghiêm túc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722943/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.