Vân Vy không ngừng gào thét ở bên ngoài, cô kêu có ma. Vệ sĩ hoảng hốt chạy tới khống chế cô lại, Tiểu An thì lo lắng trấn an cô. Mới khi nãy còn bình thường mà, tại sao lại trở thành như vậy rồi?
Ồn ào ở bên ngoài cũng làm ảnh hưởng tới hai người ở bên trong phòng ngủ kia. Cố Thừa Duật lập tức đẩy Y Nhiên ra, chạy ra ngoài xem sao. Bị hắn bất ngờ đẩy ra, Mạc Y Nhiên bất mãn vô cùng, nhưng cô ta cũng đành phải bước ra ngoài theo.
"Đáng ghét, suýt chút nữa là mình và Duật đã...con điên kia không ngờ lại phá đám như vậy."
Mạc Y Nhiên nghiến răng nghiến lợi, không cam tâm vì Cố Thừa Duật lại cứ thế mà từ chối cô ta, chỉ vì Vân Vy làm loạn. Tại sao lại có thể như vậy được chứ, có phải Cố Thừa Duật còn quan tâm tới Vân Vy hay không?
Nghĩ tới đây, trong lòng Mạc Y Nhiên dâng lên nỗi sợ hãi. Tuyệt đối không thể để Vân Vy được như ý muốn được.
Cố Thừa Duật chạy ra thì Vân Vy đã được vệ sĩ khống chế lại, cô không ngừng khóc lóc giẫy giụa, muốn tiếp tục gào thét nhưng lúc này chính cô cũng đã mệt lắm rồi. Mấy ngày nay cô ăn rất ít, hầu như là không ăn gì vào bụng. Bây giờ giả điên làm loạn khiến cô cũng dần kiệt sức.
Cô giương mắt trân trân nhìn Cố Thừa Duật, không hiểu sao nước mắt lại cứ thế rơi xuống. Để che giấu đi sự đau đớn trong lòng, cô yếu ớt kêu lên:
- Huhu có ma...
Cố Thừa Duật kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-tam-phu-nhan-con-muon-chay/1722921/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.