Sở Dược Lam có chút ngượng ngùng, sau đó Cổ Hàn Lâm liền lên tiếng giải thích với anh trai của mình, Cổ Nhậm nhìn ra được cô bé này hình như người em trai nuôi này có tình cảm với cô bé này, nhưng mà... Khi Cổ Nhậm nhìn sang Ngụy Long Ân, hình như thằng bé lãnh đạm ngày nào bây giờ đang rất tức giận, tức giận đến mức cả nắm đấm cũng siết rất chặt, chẳng lẽ đứa cháu này cũng thích cô gái này?
- Hàn Lâm, em đi theo anh.
Cổ Hàn Lâm nói gì đó với Sở Dược Lam rồi mới cùng Cổ Nhậm rời khỏi đó.
Lúc đầu Ngụy Long Ân còn chưa biết người hôm qua cô nhắc trước mặt Lục Trường Ninh là ai, bây giờ thì anh biết người đó rồi, thật là... Không biết đây là trùng hợp hay ngẫu nhiên nữa, người chú này ở Mỹ nhiều năm, tự dưng lại quay trở về, không chỉ vậy còn quen biết với Tiểu Bạch Thỏ ngây thơ Sở Dược Lam này nữa chứ.
Sau khi Cổ Nhậm đưa Cổ Hàn Lâm đi thì Ngụy Long Ân bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm một tiếng, cô gái này rốt cuộc có ma lực gì mà lại có thể khiến anh bực bội như vậy chứ? Bỗng chốc, Hoàng Phủ Lan Ư vui vẻ bước đến bên cạnh Ngụy Long Ân nói.
- Long Ân, thì ra anh ở đây.
- Tiểu Ư? Sao cô lại ở đây?
- Ầy, đừng gọi em là cô nữa. Gọi em là Tiểu Ư được rồi.
Sở Dược Lam nghiêng đầu không hiểu lắm, cuối cùng được An Di giải thích, hóa ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930203/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.