Còn về Ngụy Long Ân và Sở Dược Lam, sau khi lên xe thì anh đưa cô đến một cánh đồng nhỏ, ở nơi này xung quanh đều là hoa oải hương thơm ngát, Sở Dược Lam sống ở Trác Thành này lâu như vậy còn không biết đến cánh đồng hoa này, nhưng sao một Ngụy Long Ân chỉ mới có đây có ba, bốn năm thôi mà đã biết rõ về Trác Thành như vậy? Anh nhìn bộ dạng ngây ngốc của cô liền mỉm cười, sau đó liền lên tiếng nói.
- Thật ra anh cũng chỉ vô tình nhìn thấy cánh đồng này thôi, ở phía bên kia còn có một nhà rượu kìa.
Sở Dược Lam nhìn anh, rồi nhìn đến một ngôi nhà nhỏ được làm bằng rõ ở phía xa xa bên kia, sau đó cô lại nhìn anh, nghiêng đầu có hiểu.
- Anh đưa em đến đây để làm gì?
- Anh đưa em đến đây để thư giãn thôi.
- Anh là đang áy náy khi đã hôn em sao?
Ngụy Long Ân ho khan một tiếng, gương mặt cũng có chút ngại ngùng. Sau đó Sở Dược Lam liền mỉm cười ngọt ngào, sau đó xua xua tay.
- Không sao đâu, em ở nhà cũng hay hôn Andy lắm, anh không cần ngại a.
- Andy?
- A... Là chú cún con mà mẹ tặng em a, em thường hôn nó lắm.
Ngụy Long Ân đen mặt, cô đang so sánh anh với chó sao? Còn Sở Dược Lam chỉ nhìn anh rồi cười cười, bất chợt cô thấy có một người đàn ông đã lớn tuổi đang đi đến, cô liền nói.
- Anh Long Ân...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930192/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.