Buổi tối ngày hôm đó, cả nhà của cô đang ngồi ăn bữa cơm thì hai vợ chồng nhà họ Sở đưa mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn sang đứa con gái lớn, vốn dĩ hằng ngày rất hoạt bát đáng yêu, sao hôm nay lại trầm lặng như vậy? Nếu là Sở Phi Dực hằng ngày đã trầm lắng thì không đáng nói, lần này lại là tiểu công chúa suốt ngày vui vẻ bây giờ lại trầm lặng, Mạc Hinh có chút lo lắng nhìn con gái.
- Tiểu Lam, con làm sao vậy?
- Con... Con không sao, chỉ có chút không thoải mái.
Sở Khắc Uy đang suy nghĩ hết sức đơn giản là cô con gái này cũng đã là thiếu nữ rồi, đương nhiên sẽ có những kỳ sinh lý bình thường, nhưng Mạc Hinh thì lại không nghĩ như vậy. Chắc chắn đứa con gái này có tâm sự, bất chợt Mạc Hinh lại nhớ đến một cái tên... Là Doãn Đa Tiệp, năm đó Sở Dược Lam từng tâm sự với Mạc Hinh về chàng trai này, nhưng sau một thời gian thì lại không muốn nhắc đến nữa. Bữa cơm trôi qua một cách rất là im lặng.
Sau khi Mạc Hinh và Sở Khắc Uy quay về phòng của mình thì Mạc Hinh nói.
- Ông xã, anh có nghĩ là có liên quan đến Doãn Đa Tiệp năm đó hay không?
- Anh cũng không biết, bà xã hay em cứ tâm sự với con bé xem.
Mạc Hinh mỉm cười rồi lắc đầu, tiếp tục dưỡng da của mình, rồi nói.
- Em nghĩ chúng ta không nên xen vào quá nhiều về tình cảm của con bé. Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930184/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.