Sau khi Ngụy Long Ân đưa Sở Dược Lam về lại Viện Trạch, anh nhìn thấy được ngôi nhà này thật sự rất hoành tráng, không chỉ vậy anh còn nhìn ra được ở đây hình như trên dưới không dưới mười người làm đâu nha. Sau khi Sở Dược Lam bế đứa bé kia vào nhà liền có một ông quản gia bước ra, đây chính là quản gia của Viện Trạch. Bác Phúc nhìn tiểu thư nhà mình đang bế một đứa bé đang có chút bốc mùi liền nhanh tay bế lấy.
- Tiểu thư, đứa bé này...?
- Cháu nhìn thấy trên đường. Bác gọi bảo mẫu đến tắm rửa cho nó đi ạ.
- Dạ được thưa tiểu thư.
Sau khi giao đứa bé cho Bác Phúc thì Sở Dược Lam đưa Ngụy Long Ân đến phòng khách, người giúp việc trong nhà nhìn thấy khách liền rót nước rồi đem trái cây ra, sau khi đã đặt trên bàn thì liền cung kính cúi người đi vào trong bếp. Sở Dược Lam nhìn Ngụy Long Ân đang ngơ ngác liền có chút muốn cười.
- Anh Long Ân, có gì khiến anh chú ý vậy?
- Không có gì, chỉ có chút bất ngờ thôi.
- Chẳng lẽ nhà anh không có người giúp việc à mà phải ngạc nhiên với chả bất ngờ.
- Có thì có, nhưng dường như ở đây không giống lắm.
Sở Dược Lam cười cười, đương nhiên là không giống nhau rồi. Những người giúp việc ở ngôi nhà này và một ngôi nhà ở nước ngoài nơi mà ông bà nội, ông bà ngoại đang sống ai nấy đều ít nhiều thân thủ cũng khá tốt, tay chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930179/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.