Sáng ngày hôm sau, vì sáng nay Sở Dược Lam không có tiết học cộng thêm đêm qua cô về nhà rất muộn nên sáng nay cô ngủ dậy rất chi là trễ, đến tận chín giờ sáng thì Sở Dược Lam mới lê thân đi xuống nhà, ở dưới nhà bây giờ có mẹ của cô và thím hai Cố Hỉ, hai người này cực kỳ hợp nhau luôn nha, lúc trước là chị em kết nghĩa bây giờ lại là chị em bạn dâu, nên tâm sự của hai bà vợ này thuộc loại là kể hoài không hết. Nhất là chuyện nói xấu hai ông chồng.
- Tiểu Lam, nghe Bác Phúc nói đêm qua con về rất trễ?
- Vâng, đêm qua anh Trường Ninh có rủ con đi chơi, nên về có chút trễ ạ.
- Trường Ninh sao? Dạo này mẹ thấy hai đứa thân thiết quá nhỉ?
Sở Dược Lam nhìn ra ánh mắt của mẹ mình là lại muốn gán ghép bậy uyên ương rồi đây. Mặc dù Sở Dược Lam biết Lục Trường Ninh từng dành một loại tình cảm cho cô quá tình anh em, nhưng cô đã khéo léo nhắc nhở cậu ta. Vì có lẽ sau sự việc của ngày hôm đó cho đến tận ngày hôm nay Sở Dược Lam không dám mở lòng.
Cô liền lên tiếng mè nheo.
- Mẹ à ~
- Được rồi, được rồi... Mẹ không trêu con nữa. À đúng rồi, sáng nay con không có tiết học mà nhỉ? Đi với mẹ đến một nơi.
Sở Dược Lam ngơ ngác nhìn Mạc Hinh, sau đó liền nói.
- Đi đâu ạ?
- Đến cửa hàng với mẹ, hôm qua mẹ vừa làm xong một sợi dây chuyền, để con làm người mẫu đại diện.
- Ồ... Vâng.
Sau đó, Sở Dược Lam liền mỉm cười với Cố Hỉ rồi lại đi lên phòng để thay đồ, Cố Hỉ nhìn chị dâu rồi tặc lưỡi.
- Chị à, chị sinh thật khéo. Tiểu Lam càng lớn càng xinh đẹp. Nếu Tiểu Linh được một góc của con bé cũng đỡ rồi.
- Nhìn vậy thôi chứ không hẳn là vậy đâu. Con bé này có tâm sự đều giấu đi hết cho mình, làm chị lo mấy hôm nay rồi. Cũng may bên cạnh Tiểu Lam luôn có Trường Ninh và Cận Diêm đấy chứ.
- Chị không sợ để Trường Ninh ở bên cạnh con bé quá lâu sẽ...
- Thật ra chị nhìn ra... Trường Ninh thích Tiểu Lam, chỉ là con bé này không thích chàng trai đó thôi. Nhưng chị nhìn ra được, Tiểu Lam có sự cảm mến với Ngụy Long Ân.
Cố Hỉ ngẫm lại một chút, sau đó nhìn Mạc Hinh nói.
- Ngụy Long Ân, là con trai lớn của Tuệ Mộc và Ngụy Long Thần sao?
- Đúng vậy.
Cố Hỉ nghe vậy mỉm cười một cái, sau đó lại nói tiếp.
- Em từng nghe Cố Hiên nói về cậu trai này, tính tình khá trầm tĩnh, vẻ ngoài thì rất điển trai, từ nhỏ đã có rất nhiều để ý nhưng vẫn không có động lòng với ai. Nhưng hình như dạo này cậu trai này đang có giấu hiện ghen tị và bể bình giấm vì một cô gái. Em còn nghe nói Ngụy Long Ân cũng không khác gì Hoàng Phủ Tước, mưu mô, thông minh, nhanh nhạy và đặc biệt tàn nhẫn. À đúng rồi, hình như năm nay cậu ta học năm cuối ở trường Diện Lân đấy
- Chị nhìn ra mà, cha tài giỏi mẹ cũng tài giỏi, làm sao có thể sinh ra phế vật chứ.
Sau khi Sở Dược Lam thay đồ xong thì cả ba người cùng đến Đế Chế Kim Cương, lúc đi vào Sở Dược Lam có chút lỡ đãng, nhưng rất nhanh sau đó liền lấy lại tinh thần vì gặp người quen, người đó không ai khác chính là ba anh em nhà họ Ngụy. Vì hôm nay đã ngày 25 tháng 09 rồi, hôm nay là sinh nhật của Tuệ Mộc nên Ngụy Long Ân đến đây để trao lại đồ giả lấy đồ thật. Khi nhìn thấy Sở Dược Lam thì anh có chút vui mừng, sau đó Sở Dược Lam theo Mạc Hinh đi vào trong.
Cố Hỉ bên cạnh còn ngoắc tay gọi ba anh em nhà họ Ngụy đi vào cùng, An Di và Định Viêm đương nhiên không từ chối cơ hội đi vào bên trong rồi, còn Ngụy Long Ân thì có chút chừng chờ, nhưng sau đó vẫn bị lôi đi theo. Sau khi Mạc Hinh đưa con gái mình vào phòng thay đồ rồi thì đứng nhìn xung quanh, nhìn thấy Cố Hỉ và ba đứa con nhà họ Ngụy liền mỉm cười.
- Long Ân đến đây để lấy đồ thật ấy à?
- Vâng, chào cô.
- Ừ.
Sau một lúc thì Sở Dược Lam bước ra khỏi phòng hóa trang với chiếc váy cúp ngực màu trắng xẻ tà cực kỳ gợi cảm và xinh đẹp, sau đó liền được Mạc Hinh đeo lên người sợi dây chuyền bằng bạch kim và đính nhiều kim cương xung quanh, có lẽ đây không phải lần đầu cô xuất hiện ở đây nên mọi người có kinh ngạc cũng không quá nhiều. Sau đó liền vào vị trí ngồi của mình, bắt đầu tạo dáng.
Dáng vẻ chuyên nghiệp này của cô làm cho Định Viêm bị hớp hồn, nhưng rất nhanh cậu phải thoát khỏi cái sự quyến rũ chết người này, vì đây sớm muộn gì cũng là chị dâu của cậu, nên phải nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ sai lệch này ra khỏi đầu mình. Còn Ngụy Long Ân thật sự không thoải mái, người con gái mình thích đang đứng trước mặt nhiều người như vậy, dáng vẻ thì xinh đẹp, yêu kiều mà ăn mặc lại còn mát mẻ như vậy. Nhưng anh không thể nào bay đến để che chắn được, đành phải nắm chặt tay lại thành nắm đấm để chịu đựng.
Sau khi chụp hình xong Sở Dược Lam chỉ thay lại quần áo còn sợi dây chuyền vẫn đeo trên cổ của cô, khi đi đến bên cạnh Cố Hỉ liền nói.
- Tiểu Lam đúng là càng ngày càng chuyên nghiệp.
Sở Dược Lam bĩu môi, phụng phịu nói.
- Con làm từ nhỏ đến lớn, không chuyên nghiệp mới là lạ nha.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]