Sau khi từ chối Doãn Đa Tiệp, Sở Dược Lam cũng lạnh lùng lấy balo rồi đi ra ngoài. Đứng ở bên ngoài lại có thêm một chàng trai khác, với mái tóc vàng và đôi mắt màu lam, người con trai đó nhìn thấy Sở Dược Lam liền vui vẻ, tiếng Trung bập bẹ nói.
- Aderce, thì ra cậu ở đây.
- Peter? Sao cậu lại ở đây?
Chàng trai ngoại quốc này tên là Peter là một người Anh gốc Trung, hai người họ quen biết nhau cách đây gần mười năm, lúc đó Sở Dược Lam tám tuổi, cô và mẹ đến bệnh viện thì bắt gặp Peter đang ngồi ở trước một cửa phòng, nhưng khi Mạc Hinh đi vào bên trong phòng đó thì lại không có ai. Hỏi ra thì mới biết Peter này bị cha đưa đến đây rồi bỏ rơi, Mạc Hinh và Sở Dược Lam liền đưa cậu bé đến đồn cảnh sát, nhưng vẫn không tra ra được cha của Peter là ai, sau đó Peter được đưa đến cô nhi viện trong vòng ba năm. Cả Sở Dược Lam và Peter rất thân thiết với nhau, nhưng vào một ngày đẹp trời có một cặp vợ chồng ngoại quốc đến nhận Peter làm con nuôi, sau đó cả nhà của họ liền sang Anh định cư. Tính đến bây giờ cũng đã hơn năm năm rồi Sở Dược Lam không gặp cậu ấy.
- Peter, cậu về khi nào vậy? Sao lại không báo cho tớ biết.
- Tớ vừa về sáng nay, nghe nhiều người nói cậu đang học ở đây. Aderce, tớ vui lắm.
Sở Dược Lam và Peter vui vẻ ôm nhau trước cửa lớp khiến cho nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2930160/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.