Buổi sáng ngày hôm sau, Ngụy Long Ân rất muốn cầm điện thoại lên và gọi điện để xin lỗi với Sở Dược Lam. Nhưng mà kế hoạch của cô đã bày ra để bảo vệ anh, nếu anh gọi cho cô liệu có phá hỏng kế hoạch kia không? Trong khi Ngụy Long Ân đang phân vân thì Sở Dược Lam đã chủ động gọi điện đến. Anh liền vui vẻ nhận máy.
- Lam, em gọi anh là...
- [Long Ân, nếu như vì em mà khiến anh gặp nguy hiểm thì sao?]
- Anh mặc kệ, Tiểu Lam, anh muốn cùng em đối diện với mọi thứ.
- [Chờ em... Hai ngày nữa, chỉ hai ngày nữa. Em sẽ đến tìm anh, được không?]
- Em định làm gì?
- [Em... Long Ân, anh đừng lo lắng. Em biết bản thân đang làm gì. Em hứa, hai ngày nữa em sẽ đến trước mặt anh. Và nói rõ mọi chuyện, được không?]
- Được... Anh chờ em.
Sau khi Ngụy Long Ân tắt máy thì ở đầu dây bên kia, Sở Dược Lam nở một nụ cười nhạt nhòa, cô ngồi xuống một góc nhỏ của căn phòng, cô ôm lấy hai chân của mình.
- Em xin lỗi... Em lại một lần nữa nói dối anh, cầu xin anh... Hãy quên em... Cầu xin anh, tha thứ cho sự ích kỉ của em.
Rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra với cô?
[..................]
Buổi trưa hôm đó, Sở Dược Lam được Lộ Căng đón đưa đến một nhà hàng sang trọng, trên người của cô hiện tại vẫn là một bộ vest đầy uy lực, sau khi Sở Dược Lam bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-si-em-la-mang/2929517/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.