"Nhưng mà chị không biết nấu những món như thế này, chị chỉ biết nấu đơn sơ thôi." Mộc Dao muốn giải thích cho Cẩn Tư Uyển biết cô không giỏi nấu các món dành cho nhà giàu hay các món quá cầu kỳ.
"Không sao ạ. Chị biết nấu là giỏi rồi, có vài người còn chẳng biết luộc rau nữa."
"Khụ khụ" Câu nói vừa rồi của Cẩn Tư Uyển làm Cẩn Thiệu Lăng bị nghẹn, ho sặc sụa.
"Anh sao thế?" Mộc Dao đưa ánh mắt lo lắng nhìn Cẩn Thiệu Lăng
"Không, không sao." Thiệu Lăng lấy khăn giấy che miệng rồi bưng ly nước lên uống, sau đó xua tay đáp.
"Không sao đâu chị, anh ấy bị nói trúng tim đen thôi à." Cẩn Gia Tư cố gắng nhịn cười.
"Trúng tim đen?" Quách Mộc Dao vẫn chưa hiểu được ý của Cẩn Gia Tư.
"Này, ăn tiếp đi. Tối nay con với ông của con ở lại đây nghỉ ngơi một hôm đi." Cẩn Sùng Khải gấp lấy con tôm đặt vào bát của Mộc Dao.
"Cảm ơn ông. Nhưng cháu sẽ không dám làm phiền mọi người đâu ạ." Quách Mộc Dao gật đầu cảm ơn.
"Cũng tối rồi, chúng ta ở lại đây một đêm cũng tốt mà." Trương Doãn cũng góp ý bảo Quách Mộc Dao ở lại.
"A... vâng" Nghe ông nói thế nên cô cũng không nói nữa, tập trung ăn cơm.
Ăn xong mọi người trở lại phòng khách tán gẫu. Tần Nhã Liên đuổi Cẩn Gia Tư và Cẩn Tư Uyển lên lầu rồi mang hai ly nước ép ra đưa cho Mộc Dao và Cẩn Thiệu Lăng. Mộc Dao nhận lấy ly nước ép, lễ phép cảm ơn.
"Con cảm ơn bác ạ."
Cẩn Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-liem-si/910577/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.