Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, sắp hết buổi trưa mà Quách Mộc Dao vẫn còn ngủ vì kiệt sức.
Dạo này cô đi làm phải thức đêm, ban ngày ngủ bù nhưng cô cảm thấy vẫn rất mệt nên bây giờ tranh thủ ngủ, nhưng cô lại quên bén hôm nay là ngày gì mà ngủ ngon lành.
"Cốc cốc cốc"
"Tiểu Dao à. Tiểu Dao!" Hạ Lam đứng trước cửa phòng của Mộc Lam liên tục gọi: "Tiểu Dao! Tiểu Dao! Tiểu Dao!"
Gọi mãi mà không có hồi âm, Hạ Lam đành thét lên:
"QUÁCH! MỘC DAOOO…"
"Ai la hét ầm ĩ vậy?" Mộc Dao giật mình, dụi dụi mắt.
"Trễ học." Cố Hạ Lam nói lớn.
"Mấy giờ rồi?" Quách Mộc Dao mơ hồ hỏi.
"12 giờ 44 phút 35 giây." Cố Hạ Lam nhìn đồng hồ trên tay.
"Hả?" Mộc Dao nhanh chóng ngồi bật dậy, tinh thần bấn loạn: "Chết chắc rồi! 1h bắt đầu học rồi... trời ơi..."
"Chuẩn bị nhanh đi nãy giờ cậu hoảng loạn hết 56 giây rồi đó." Cố Hạ Lam như chuyên gia đồng hồ vậy, coi giờ rất chuẩn.
Mộc Dao cuống cuồng chạy đi đánh răng, rửa mặt rồi tắm rửa.
Cô bước ra khỏi phòng với bộ đồ thể thao. Vừa ra khỏi phòng Hạ Lam liền bảo:
"Mất 14 phút 42 giây."
"Lẹ đi! Phút giây gì giờ này." Quách Mộc Dao kéo Hạ Lam cùng đi xuống cầu thang.
"Ơ? Người dậy trễ là cậu mà!"Hạ Lam ngơ mắt nhìn Mộc Dao đang vội vội vàng vàng kéo cô đi.
Xuống đến phòng khách, Mộc Dao và Hạ Lam nhìn thấy Trương Doãn đang đọc sách trên sofa, lần lượt thưa.
"Con đi học đây ạ!" Mộc Dao gấp gáp vì sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-vo-liem-si/910572/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.