Quần áo trên người Dung Tiêu Hoan bị Tần Liên Bách cưỡng chế xé bỏ, chỉ còn lại bộ đồ lót bên trong.
Cô ngồi khuỵu xuống dùng tay che người, run rẩy nói:
“ Liên Bách anh định làm gì?”
Mắt anh ta đỏ ngầu, yết hầu trượt lên xuống liên tục, ghé sát vào người cô khàn giọng nói:
“Hoan Hoan, cho anh.”
“Không, không, em không muốn.”
Mặc cho cô có ra sức chống cự thì Tần Liên Bách vẫn như một con hổ lao vào cổ cô, hôn hết bên phải rồi lại sang trái. Anh ta còn muốn hôn môi cô nhưng cô mím chặt không thể cạy ra nên đành di chuyển xuống dưới.
Dung Tiêu Hoan một mặt ra sức đẩy anh ta ra, mặt khác cố với lấy điện thoại cách đó không xa để gọi người cầu cứu.
Tần Liên Bách đầu óc mụ mị, chỉ nghĩ trong đầu việc đè cô ra dưới thân nên không nhận ra bất thường.
Dung Tiêu Hoan với được chiếc điện thoại, lại không biết gọi cho ai. Danh bạ của cô đa phần đều là bạn bè ở nước ngoài, Phương Tiểu Dao thì gần đây rất bận.
Mắt thấy Tần Liên Bách đã tỉnh táo hơn, cô vội bấm vào dãy số gọi điện gần nhất.
Đầu dây bên kia rất nhanh chóng đã nghe máy.
“Gọi cho tôi? Không phải là em…”
“Mẹ kiếp! Em dám gọi cho hắn ta!”
Tần Liên Bách nghe được giọng nói có phần giễu cợt của Cố Viễn Tranh liền nổi trận lôi đình, gằn giọng nói lớn:
“Đến nước này thì có trời cũng không cứu được em đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tuyet-tinh-dung-lai-day/2557663/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.