Không khí tang thương bao trùm ngõ ngách Dung gia. Tiếng khóc cũng những lời xót thương của những người xung quanh càng làm cho khung cảnh trở nên thê thảm.
“Mấy mẹ con hãy nương nhau mà sống. Ông Dung trên trời thấy bà Quách thế này thì sao yên tâm nổi.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn
2. Đi Về Phía Chân Trời
3. Trùng Sinh Để Gặp Người
4. Trói Em Mãi Không Buông
=====================================
Bà Quách tính từ ngày chồng mất đến nay đã ngất ba lần. Vì quá đau khổ mà cứ tỉnh dậy nhìn vào hiện thực lại không thể chống chịu.
Từ xa xa, hình bóng một năm một nữ xuất chúng dần lại gần. Trên khuôn mặt nam nhân lãnh đạm nhưng có vẻ tiều tuỵ. Còn nữ nhân, một chút sức sống cũng không có.
“Chị…”
“Hoan Hoan…”
“Mẹ, Tuyền Tuyền! Chuyện này là sao?”
Đôi mắt đỏ hoe của hai người hiện lên vài phần khó xử, họ đã giấu Dung Tiêu Hoan chuyện động trời, đến lúc cô biết thì mọi chuyện đã quá muộn.
“Chị, ba mất rồi, ba vì bệnh tim mà mất. Mẹ và em cũng không định giấu chị đâu…”
“Im mồm!”
Dung Tiêu Hoan gần như hét lên, mọi biểu cảm trên mặt cô không thể khống chế được nữa.
Cố Viễn Tranh lo lắng, định ôm cô vào lòng:
“Bình tĩnh đã.”
“Anh bỏ ra!”
Dung Tiêu Hoan đẩy anh ra, cô lắc đầu:
“Còn không phải tại anh sao? Các người… các người ai cũng lừa dối tôi. Ba à, ba bọn họ bắt nạt con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tuyet-tinh-dung-lai-day/2557641/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.