Về đến biệt thự, lần đầu tiên người làm ở đây thấy thiếu gia của bọn họ bế thiếu phu nhân vội vàng chạy vào như thế. Họ cứ tưởng là thiếu phu nhân xảy ra chuyện, nhưng nhìn vào ánh mắt cảnh cáo của thiếu gia cùng khuôn mặt phiếm hồng của thiếu phu nhân, họ chỉ biết lặng lẽ mỉm cười.
Cuối cùng hai người cũng mặn nồng như bao cặp vợ chồng khác.
Bịch.
“Viễn Tranh, em chưa tắm.”
Bàn tay cởi đai lưng dừng lại, Cố Viễn Tranh nhíu mày nhìn Dung Tiêu Hoan:
“Em định trốn tránh đến bao giờ?”
“Không có. Em sợ làm bẩn giường anh.”
Cố Viễn Tranh vịn trán cười lớn. Dáng vẻ kia nói là xử nữ anh cũng tin. Bây giờ anh đã chấp nhận cô, dù quá khứ của cô có ra sao, anh cũng không dò xét nữa.
“Được, chúng ta cùng tắm.”
Không cho cô kịp trả lời, anh đã bế ngang người cô nhanh chóng tiến vào nhà tắm.
Cố Viễn Tranh như một con hổ đói bắt được mồi ngon mà vồ vập xé toạc từng mảnh vải trên người cô, chiếc váy dạ hội đắt tiền vì thế đã trở thành miếng vải rách.
Cơ thể ngọc nhà của Dung Tiêu Hoan phơi bày trước mặt anh, theo hơi nước dần trở nên đỏ ửng. Nhận thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của anh, cô phải vội dùng tay che lại.
“Đừng nhìn nữa.”
Cố Viễn Tranh bật cười, hôn nhẹ lên mi mắt của Dung Tiêu Hoan.
“Cũng không phải chưa từng nhìn nhưng phải công nhận, Hoan Hoan, em thật đẹp.”
Lời nói ẩn nhẫn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tuyet-tinh-dung-lai-day/2557624/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.