Sáng ngày ra, ngoài chiếc khăn còn ẩm trên trán và quản gia Diệu, Dung Tiêu Hoan không nhìn thấy được người có giọng nói tối hôm qua.
Cô nghĩ rằng do bị bệnh nên đầu óc có chút vấn đề, tai có chút lãng nên nghe giọng quản gia Diệu thành giọng một người đàn ông.
Khi Dung Tiêu Hoan xuống nhà, quản gia Diệu cùng hai người làm khác nhìn cô đầy ý cười, họ cười cô cũng cười theo, dường như tâm trạng hôm nay rất tốt.
“Lại có chuyện gì sao?”
Họ lắc đầu. Quản gia Diệu chỉ vào bát cháo ngũ sắc trên bàn, nói:
“Thiếu gia dặn khi cô tỉnh dậy phải nấu một nồi cháo dưỡng bổ.”
“Thiếu gia sao?”
Vẻ mặt cô đầy hoài nghi nhưng bát cháo trên bàn thật sự hấp dẫn, cơn sốt tối qua sớm đã hạnh hạ hết thức ăn trong bụng cô.
Vừa ăn, cô vừa tấm tắc khen ngon, quả đúng là người làm bếp ở đây nấu rất hợp khẩu vị của cô.
“Chính thiếu gia đã tự tay chọn tôi về đây. Thiếu gia nói món tôi nấu rất hợp khẩu vị cậu ấy. Xem ra hai người có cùng…”
Chị Giản, người làm bếp chưa nói hết Dung Tiêu Hoan đã mau chóng ngăn chặn lại ý định muốn nói tiếp của chị:
“Trùng hợp, chỉ là trùng hợp thôi!”
Sau khi dùng bữa, Dung Tiêu Hoan lên phòng vẽ tranh của mình, mấy ngày nay không vào nhưng ở nhà có người dọn dẹp nên những bức tranh không bị bám bụi. Trong thời gian chăm sóc cho Cố Viễn Tranh, ba tuần đó cô chỉ vẽ được bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tuyet-tinh-dung-lai-day/2557608/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.