Bốn ngày gần đây Cố Viễn Tranh thường xuyên về nhà, theo anh thì dạo này không có hạng mục gì quan trọng nên về sớm. Mấy người làm cũng không nghi ngờ gì.
Trong mấy ngày này, phần lớn anh đều ở nhà, người làm không thể không có chút suy nghĩ.
Ngược lại với anh, Dung Tiêu Hoan cả ngày chỉ nhốt mình trong phòng vẽ tranh, đến giờ ăn cơm thì bước ra, còn lại hầu hết thời gian đều sinh hoạt trong đó.
Buổi tối ngày thứ mười lăm sau khi kết hôn.
Dung Tiêu Hoan cùng Cố Viễn Tranh ngồi đối diện trên bàn ăn. Từ đầu đến cuối, cô chỉ cắm cúi mà ăn, không hề nhìn lên anh dù chỉ một lần.
Sự hời hợt của cô làm anh khó chịu.
“Sợ tôi đến thế sao?”
Cô vẫn không ngẩng lên, âm thầm nghiến răng, đáp lại:
“Không có, không hề.”
Anh buông đũa, mày kiếm nhíu chặt.
Được, được lắm, chiến thuật mới của cô chắc là như thế này chứ gì? Lạt mềm buộc chặt? Dung Tiêu Hoan càng ngày cô càng giỏi rồi!
“Ngẩng lên đây!”- Anh ra lệnh.
Trong lòng cô thầm chửi thề, ngẩng lên, cứng nhắc nhìn vào người đối diện, thẳng thắn nói:
“Em chưa ăn xong!”
Cô chịu ngẩng lên làm khoé môi anh khẽ nhếch, nhưng thái độ sau đó của cô làm anh tức giận.
“Không phải tôi đã nói cô phải phục tùng tôi sao? Vì vậy cấm cãi.”
Đến cùng thì anh muốn cô làm gì? Không phải cô đã rất ngoan ngoãn rồi sao?
Cô lại bất giác cắn môi.
“Nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tuyet-tinh-dung-lai-day/2557592/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.